Chương 11: Xin cứu ta nhanh lên một chút!
Thiếu niên áo đen đương nhiên chính là Quý U, nhưng hình như hắn không nghe thấy gì cả, không chỉ không để ý đến Khương Nguyệt Tâm, còn trực tiếp xoay người rời đi.
Không phải hắn máu lạnh vô tình, mà là giọng điệu của thiếu nữ kia tràn đầy mệnh lệnh khiến hắn nghe rất khó chịu, cho hắn một loại cảm giác tài trí hơn người.
Loại người này đoán chừng chính là tiểu thư ngang ngược của gia tộc nào đó, hắn cần gì cố hết sức không lấy lòng đi cứu loại người này?
Trông thấy thiếu niên áo đen xoay người muốn rời đi, Khương Nguyệt Tâm lập tức nóng nảy, hô lớn: "Ta là nhị tiểu thư phủ thành chủ, phụ thân ta là thành chủ cổ thành Triêu Dương, ngươi dám không nghe lời ta?"
Quý U không nhịn được cười, cô nàng này không chỉ ra lệnh cho hắn, còn muốn uy hiếp hắn?
Chỉ thấy hắn không quay đầu lại, ngược lại bước chân càng lúc càng nhanh.
Khương Nguyệt Tâm bị một màn này làm tức giận đến không chịu được, lúc này Man Lực Hắc Hùng lại đánh một chưởng tới, khiến nàng ta lảo đảo lùi lại mấy bước.
Cuối cùng nàng cũng không chịu nổi mặt mũi nữa, khóc nức nở nói: "Ngươi, ngươi, đồ khốn kiếp này mau cứu ta đi! Ta sẽ trả rất nhiều thù lao cho ngươi, chỉ cần ngươi có thể cứu ta!"
Nghe thấy tiếng khóc nức nở của thiếu nữ váy hồng, Quý U rốt cuộc dừng bước.
Hắn quay đầu nhìn về phía thiếu nữ váy hồng, lạnh nhạt mở miệng hỏi: "Thù lao gì?"
Vốn hắn không muốn cứu cô nàng này, nhưng nếu cô nàng này có thể đưa ra thù lao thích hợp, hắn chưa chắc không thể giúp một tay.
Lời này của Quý U vừa nói ra, Khương Nguyệt Tâm thiếu chút nữa đã tức tới mức hôn mê bất tỉnh.Đều ở thời điểm này, tên này không tranh thủ thời gian cứu nàng trước, còn có rảnh rỗi hỏi thù lao trước.
Nhưng nhìn thấy Man Lực Hắc Hùng lại sắp tiến đến gần, Khương Nguyệt Tâm không nghĩ ngợi nhiều nữa, vội vàng nói: "Một ngàn kim tệ, không, năm ngàn kim tệ, chỉ cần ngươi có thể cứu ta, ta sẽ cho ngươi năm ngàn kim tệ!"
Bởi vì Khương Nguyệt Tâm nói chuyện với Quý U, không chú ý tới có một bàn tay gấu đánh tới.
Chờ đến khi nàng lấy lại tinh thần thì đã không còn kịp nữa rồi, nhìn bàn tay gấu to lớn vô cùng mạnh mẽ trước mắt, trong mắt nàng lập tức lộ ra khủng hoảng cùng với tuyệt vọng, trong nháy mắt này, trong lòng hận không thể mắng thiếu niên áo đen kia vô số lần.
Cùng lúc đó, khóe miệng Quý U hơi nhếch lên, thản nhiên nói: "Thành giao."
Còn chưa dứt lời, thân hình của hắn đã biến mất ngay tại chỗ.
Sau một khắc, hắn trực tiếp xuất hiện trước người Khương Nguyệt Tâm, vươn một bàn tay to lớn ngăn cản bàn tay gấu Man Lực.
"Đinh! Chủ nhân thi triển Lăng Vân bộ, Lăng Vân bộ thu hoạch được điểm kinh nghiệm: 50* 999)!"
Đây là lần đầu tiên Quý U thi triển "Lăng Vân Bộ" Hoàng giai trung đẳng, tốc độ "Lăng Vân Bộ" hoàn toàn không khiến hắn thất vọng.
Khương Nguyệt Tâm nhìn Quý U bỗng nhiên xuất hiện trước mặt mình, trên gương mặt tinh xảo không khỏi hiện lên một tia khiếp sợ, tốc độ của người này lại nhanh như vậy?!
Nhưng nàng rất nhanh đã kịp phản ứng, phát hiện đối phương lại muốn tay không ngăn cản công kích của gấu đen.
Nàng lập tức muốn mắng gia hỏa này ngu ngốc, vốn còn tưởng rằng gia hỏa này có thể cứu nàng, kết quả chính là ngu ngốc không có đầu óc.
Dám tay không chống lại gấu đen, đây không phải là đang tìm chết sao?
Cùng lúc đó, khuôn mặt gấu của Man Lực Hắc Hùng cũng xuất hiện một tia biến hóa, phảng phất như muốn cười nhạo tiểu tử nhân loại trước mắt này không biết tự lượng sức mình.
Sau một khắc, bàn tay của Quý U trong nháy mắt ngưng tụ thành quyền.
"Đinh! Chủ nhân thi triển 'Thất Kính Quyền' 'Thất Kính Quyền' thu hoạch được điểm kinh nghiệm: (50* 999)!"
Chỉ thấy nắm đấm nhỏ gầy của Quý U va chạm với bàn tay gấu to lớn man lực của gấu đen, tạo thành tương phản cực lớn.
Nhưng mà nắm đấm nhỏ gầy đúng là trực tiếp đánh xuyên qua bàn tay gấu cực lớn, ở trung tâm bàn tay gấu mở ra một cái lỗ lớn chừng quả đấm, máu tươi lập tức bắn tung toé ra.
Ánh mắt Quý U hơi lóe lên, nhanh chóng thi triển Lăng Vân bộ muốn né tránh máu tươi bắn tung tóe.
"Đinh! Chúc mừng chủ nhân, Hoàng giai trung đẳng huyền kỹ Lăng Vân bộ thành công đột phá tới Lược Hữu Tiểu Thành!"
Gần như trong chớp mắt, Quý U đã xuất hiện cách đó vài mét, trên người không dính chút máu nào.
Mà Khương Nguyệt Tâm đứng ở phía sau Quý U, Quý U tránh ra phía sau, máu tươi của gấu đen lực lượng mạnh mẽ trực tiếp bắn lên người nàng, khiến cho váy dài màu hồng nhạt trở nên tươi đẹp không thôi.
Nhưng nàng đã bị một màn vừa mới phát sinh kia làm cho sợ ngây người, căn bản không có ý thức được trên người mình tràn đầy máu tươi.
Nàng hoàn toàn không thể tin được tất cả những gì mình vừa mới nhìn thấy, thiếu niên nhìn có vẻ yếu đuối này, thế mà tay không tấc sắt đánh xuyên bàn tay gấu chó man lực?
Đây là cần lực lượng kinh khủng cỡ nào mới có thể làm được như vậy?!
Nếu đổi thành chính nàng, đừng nói tay không tấc sắt, cho dù dùng kiếm trong tay chém gấu đen, cũng rất khó tạo thành thương tổn hữu hiệu đối với gấu đen, nhiều lắm chỉ là vạch ra một vết thương không sâu không cạn.
"Rống rống rống!!"
Đúng lúc này, bỗng nhiên một tiếng gầm giận dữ đánh thức nàng.
Chỉ thấy con gấu đen trước mắt trở nên cuồng bạo không thôi, cảm giác đau đớn kịch liệt khiến cho nó lâm vào trạng thái điên cuồng, hai mắt cũng biến thành đỏ tươi.
Khương Nguyệt Tâm tạm thời không để ý tới mùi máu tươi đầy người mình, phản ứng đầu tiên là vội vàng lùi lại phía sau, hiện tại nàng căn bản không chịu được công kích cuồng bạo của gấu đen.
Quý U đứng cách đó vài mét cũng không khỏi nhíu mày, con gấu đen Man Lực này lại xảy ra dị biến.
Lần này thì không dễ làm rồi...
Dã thú rơi vào trạng thái cuồng bạo đáng sợ nhất, không chỉ không biết đau đớn, chiến lực còn tăng lên trên diện rộng.
Quý U thận trọng cân nhắc một lát, quyết định nhượng bộ lui binh, bởi vì hắn không nắm chắc bao nhiêu phần có thể giải quyết loại tình huống trước mắt này.
Hắn lắc mình đến bên cạnh Khương Nguyệt Tâm, nắm lấy cổ tay Khương Nguyệt Tâm trực tiếp chạy trốn.
"A?"
Khương Nguyệt Tâm đột nhiên cảm thấy cổ tay mình bị người ta dùng sức bắt lấy, không nhịn được kinh ngạc hô một tiếng.
...