1. Truyện
  2. Nam Thiên Chiến Hỏa
  3. Chương 37
Nam Thiên Chiến Hỏa

Chương 37: Đấm Cả Trùm Trường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 37: Đấm Cả Trùm Trường

Hôm nay là ngày quốc tế phụ nữ, là buổi chào cờ thứ hai đầu tuần, cùng những lời chúc từ các thầy giáo tới phái nữ nói chung, và các cô giáo nói riêng, là một tiết mục hát đồng thanh, kết thúc chào cờ được nghỉ mười lăm phút vì thầy cô giáo bận họp, Trần Thiên Nam ngồi thừ người ở chỗ nhìn khung cảnh trước mặt, một anh khá đẹp trai lớp trên mang theo một bó hồng tỏ tình với Nga.

- Người đẹp có khác, được các anh lớp trên nhiệt tình ghê.

Trần Thiên Nam huých vai thằng Lân ngồi ở bên cạnh, khiến thằng bé giật mình.

- Ai? Ai định tỏ tình với mình?

Trần Thiên Nam biểu hiện: (^0^!!)

- Thôi tao lạy mày, bớt diễn.

- Hề hề, bệnh nghề nghiệp phát tác.

Thằng Lân cười hề hề như thằng bệnh khiến cho Trần Thiên Nam ngao ngán lắc đầu, thằng Lân bệnh tình có vẻ chuyển nặng rồi, lúc nào nói với đám kia mang thằng này đi trại tâm thần khám qua một lượt mới được.

- Mày nghĩ cái Nga đồng ý không?

Thằng Lân xoa xoa cằm biểu hiện suy tư.

- Tám mươi phần trăm là đồng ý, người ta đẹp trai ga lăng, hình như là còn giàu ú ụ nữa, tao mà là con gái tao rụng hết trứng rồi.

- Sai, mày còn non lắm, Nga nó sẽ không đồng ý đâu?

Thằng Lân bộ dạng cứ như giáo sư ngành tâm lý học vậy, Trần Thiên Nam trong đầu là một mớ hỏi chấm.

- Bạn tao từ bao giờ lại đẳng sờ cấp như vậy?

- Biết vì sao không? Bởi vì Nga nó thích mày.

- Cái đệt.

Trần Thiên Nam nghe được câu phán xanh rờn của thằng bạn, huyết áp nó đang ở mức ổn định nghe xong nó tụt xuống đáy xã hội luôn.

- Nga đồng ý làm bạn gái anh nha?

Anh thanh niên đẹp trai khóa trên nở một nụ cười trắng sáng tự tin thơm mùi bạc hà, hẳn là do đánh răng thường xuyên với kem đánh răng P/S, Trần Thiên Nam nghĩ vậy.

- Anh Thắng, em xin lỗi.

Nga lắc đầu nhẹ nhàng từ chối lời tỏ tình của anh đẹp trai khóa trên, khiến cho nụ cười trắng sáng tự nhiên cứng đờ tắt nắng trong chốc lát, đáp bạn đi theo cổ vũ hò hét liên tục nghe được câu trả lời liền lặng thinh, không hét thêm nổi một chữ.

- Tại sao?

- Em không có tình cảm với anh, em xem anh như một người bạn thôi ạ.

- Em thích nó đúng không? Vì thằng chó này mà em từ chối anh.

Anh đẹp trai khóa trên chắc hẳn do tâm lý yếu ớt, bị người mình thích từ chối một cách phũ phàng liền tức giận, máu dồn lên não gương mặt đỏ bừng bừng, đập luôn bó hoa hồng xuống mặt bàn làm những cánh hoa văng tung tóe, tay chỉ về một hướng.

- Ẩn Thân Chi Thuật.

Thằng Lân còn ngồi chắn trước mặt Trần Thiên Nam, tay dơ ấn kết độn thuật Naruto người né sang một bên để lộ ra gương mặt ngơ ngơ ngác ngác của Trần Thiên Nam.

"Không phải em, anh ơi không phải em."

Trần Thiên Nam kêu gào trong tuyệt vọng, cũng thi triển độn thuật né người sang một bên, nhưng mà đằng sau hắn không có gương mặt nào tiêu biểu, tất cả ánh mắt nhìn tới khiến cho Trần Thiên Nam trong lòng như bị bom nguyên tử oanh tạc.

"What đờ heo? Ai đưa tao rời khỏi hành tinh này đi, quá đáng sợ rồi."

- Em thích ai là việc của em, liên quan gì đến anh!

Nga lạnh lùng nói, gương mặt đã lộ rõ vẻ chán ghét anh đẹp trai khóa trên, bị người đẹp đả kích liên hồi anh thanh niên không kiểm soát được hành động chỉ tay vào mặt Nga chửi.

- Con đĩ, mày và nó không xong với tao đâu.

Nói xong rồi quay người rời đi, đám bạn đi theo vẻ mặt mỗi người một vẻ cùng anh thanh niên đẹp trai rời đi, cả lớp Trần Thiên Nam nhìn theo trong ánh mắt lộ vẻ khinh bỉ, người ta không đồng ý liền dở quẻ, làm người không biết xấu hổ còn dám chửi người ta, vừa mới tỏ tình một cách lãng mạn quay đi quay lại liền chửi là con đĩ này con đĩ kia, đúng là loại chó c·hết.

Nga đứng dậy một mình đi xuống cuối lớp cầm chổi cùng sọt rác quét dọn những cánh hoa rơi xung quanh, ánh mắt có chút đỏ ửng.

- Để mình dọn cùng.

Trần Thiên Nam vốn là không có mấy quan tâm, nhưng mà hình như ông trời không muốn hắn an ổn sinh hoạt, ánh mắt vừa rồi của anh khóa trên nhìn hắn ngập tràn sát khí, như kiểu muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy, Trần Thiên Nam khó hiểu tự nhiên lại dính phải mìm, chẳng đâu vào đâu.

- À ừm, xin lỗi cậu...

- Ách, chúng ta là bạn bè mà, bạn bè phải giúp đỡ nhau, đúng không các bạn?

- Đúng đúng.

Trong lớp học sinh cũng chưa vào hết, có mấy đứa trong lớp nghe Trần Thiên Nam nói liền gật đầu phụ họa, riêng chỉ có một người dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Trần Thiên Nam, bàn tay Khánh nắm chặt khóe miệng nhếch lên một tia tàn nhẫn đứng dậy đi ra khỏi lớp.

Nga không nói gì thêm, chỉ nhìn Trần Thiên Nam đang cùng dọn, xong xuôi thì ai về chỗ nấy bắt đầu ôn bài cũ, thằng Lân thấy Trần Thiên Nam mặt đần như ngỗng ỉa cười khoái trí.

- Ha ha, tao nói này, đẹp trai quá cũng không có tốt đâu, được đầy đứa thích sướng c·hết nhé.

- Thôi tao xin mày, tự nhiên rơi bom trúng đầu, gọi đội đi lớ ngớ tí về ra cổng ông kia băm tao nát xác.

- Hoàng thượng không cần lo, thần đã gọi cẩm y vệ hộ giá hoàng thượng, người không cần e ngại bất cứ chuyện gì, một đường ủi thẳng quý phi nương nương, sớm sinh quý tử.

Trần Thiên Nam thở dài ôm chán, nếu rơi vào người khác thì là sung sướng đấy, nhưng rơi vào đầu hắn thì không có chút tâm trạng tốt đẹp nào cả, tiếng trống vào lớp vang lên hắn liền gạt mấy chuyện linh tinh ra khỏi đầu tập chung học tập, giờ ra chơi tiết thứ hai, sau khi cùng con My đi xuống căng tin về, ánh mắt của Tuyết nhìn Trần Thiên Nam có chút là lạ, đưa cho hắn một chai nước dừa.

- Cậu uống đi, nước dừa tốt cho tâm trạng.

- Ý gì đây cô nương?

Trần Thiên Nam mặt đầy dấu hỏi nhìn Tuyết.

- Được người đẹp thích cảm giác như thế nào á? Cậu ghê thật.

- Cắt đôi nỗi sầu, tớ dơ tay cắt đôi câu chuyện, chúng ta dừng ở đây nhé Tuyết.

- Hứ, không nói thì thôi, cậu cứ liệu đấy.

Trần Thiên Nam thở dài trong lòng, muốn phát tiết nỗi lòng hắn liền tranh thủ nhắm mắt tiến vào không gian mô phỏng, JD với thân hình chó tám múi đang tập dưỡng sinh với nền nhạc Vinahouse ban căng, dưới ánh đèn lấp lánh bên trong căn phòng quen thuộc giống y như đúc căn phòng ở nhà của Trần Thiên Nam.

"JD, bớt làm mấy chuyện tào lao."

"Ok đại ca."

"Không gian rèn luyện sao rồi?"

"Đã hoàn thành."

"Ờ được rồi, nhảy tiếp đi."

Năm tiết học nhanh chóng trôi qua, tiếng trống tiết năm vang lên, học sinh ùa ra khỏi lớp như ong vỡ tổ, ở bãi xe thằng An đã đứng đợi, bên cạnh là mấy thằng Tú cận, Quang rambo.

- Đại ca mãi đỉnh.

Mấy thằng phải bật ngón cái với Trần Thiên Nam, vẻ mặt đầy sùng bãi nhìn Trần Thiên Nam, hắn biết thừa mấy ý nghĩ đê hèn của lũ bạn chỉ lắc đầu.

- Thôi thôi, tao xin bọn mày vỡ đầu đến nơi rồi.

- Không có sp bên ngoài, sợ gì mày, đến là đấm.

( SP ở đây là bảo kê, đại loại là người bên ngoài trường)

Thằng An học dốt vẻ mặt chiến đét lên tiếng, mấy thằng khác cũng gật đầu lia lịa, Trần Thiên Nam cũng chỉ nhún vai, đến thì dĩ nhiên phải đón rồi, hắn cũng không có phải quả hồng mềm, nhảy tới đầu hắn ngồi thì dĩ nhiên là ăn đấm, tiêu chí là nước sông không phạm nước giếng, còn nếu đã v·a c·hạm thì đón tiếp một cách nồng nhiệt mà thôi.

Mấy thằng rồng rắn ra cổng trường cũng không thấy có động, còn tính về thì từ trong quán nước có một nhóm ba bốn người đi ra, trong đó có anh đẹp trai khóa trên sáng tỏ tình thất bại với Nga, Trần Thiên Nam thở nhẹ một cái, phiền phức thật.

Một thằng to nhất trong đám với cái đầu cắt cua, mồm nhai kẹo cao su đi tới, túm cổ áo Trần Thiên Nam kéo mạnh một cái tay phải vỗ vỗ trên mặt Trần Thiên Nam.

- Anh nói mày nghe này, trường này thằng Tuấn mõ anh là trùm, mà thằng bạn anh nó kết con Nga, tránh xa nó ra một tí, không là no đòn với anh.

- Có liên quan gì tới em.

Trần Thiên Nam không cứng không mềm trả lời, không có để ý cổ áo bị túm nhàn nhạt đáp.

- Bố mày đấm c·hết con mẹ mày luôn, cứng à.

Tay phải thằng Tuấn giáng một đấm xuống mặt Trần Thiên Nam, hắn cũng không có chờ bị đấm, trùm trường cơ à? Hôm nay hắn đấm cả trùm trường luôn.

"Bịch...bụp...bụp."

Truyện CV