1. Truyện
  2. Siêu Dự Bị
  3. Chương 72
Siêu Dự Bị

Chương 72: Lời hứa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau bàn thắng nâng cách biệt lên bảy bàn thì U Mông Cổ gần như vỡ trận, Tí rảnh rang thể hiện khả năng đọc tình huống của mình, liên tục chuyền vượt tuyến lên cho Tèo.

Tèo dễ dàng đột phá ghi thêm hai bàn để giành hat trick trong những phút bù giờ cuối cùng, ấn định chiến thắng - cho U Việt Nam. U Việt Nam tạm thời vươn lên vị trí thứ hai trong bảng J khi Nhật đã thắng Guam - .

Huấn luyện viên Trezeguez thật sự không ngờ Tèo nguy hiểm đến vậy. Trận đấu đã ngã ngũ từ lâu rồi, ông đã cố ý cho Tèo vào đúng năm phút cuối trận để Tèo lấy cảm giác bóng và không khí thi đấu chứ không ngờ thằng nhóc này vậy mà chơi lớn vậy, ghi ba bàn trong mấy phút cuối. Vui thì đúng là có vui nhưng lộ mặt ra sớm như vậy thì lượt trận cuối cùng đấu với Nhật sẽ khó mà tạo bất ngờ.

Vừa bước chân vào đường hầm tiến vào phòng thay đồ, Tèo bỗng nghe tiếng gọi:

- Tèo! Tèo ơi, lại đây tí!

Tèo giật mình quay đầu lại thì thấy cô nữ quản lý Vũ Vân Thanh đang gọi, Tèo nở nụ cười thân thiện, bước lại hai ngón tay hình chữ V khoe khoang:

- Hat trick nha! Tèo đã không làm huấn luyện viên thất vọng.

Vân Thanh thấy dáng vẻ của Tèo cũng không nhịn được cười, cô sực nhớ đến việc quan trọng, kéo tay Tèo cô nói nhỏ:

- Tí nữa có họp báo, huấn luyện viên có dặn Thanh đến dẫn Tèo trốn đi.

- Sao thế, Thanh định bỏ trốn với Tèo?

Vân Thanh nghe Tèo nói vậy, đang tính gật đầu thì bỗng dưng nhận ra hàm ý trong câu nói, cô đánh tay hắn cái bộp, xì một tiếng"

- Xì, ai thèm bỏ trốn với Tèo! Không nói nhiều nữa, Tèo đi với Thanh ra xe.

Tèo khó hiểu nhưng đành làm theo.

- Ế! Thằng Tèo đi đâu đó tụi bây? - Tí nhìn thấy Tèo rời đi với người đẹp thì hỏi đám bạn.

Thái suy đoán:

- Tao thấy nó vội lắm.

Tín gãi đầu nghi ngờ:

- Không lẽ....

- Tụi nó đánh dã chiến - Tí cướp lời.

Tín đá thằng bạn mình một cái rồi nói:

- Biến, đầu mày chỉ nghĩ toàn ba cái đó, ý tao là tụi nó trốn tụi truyền thông đó.

Thái gật gù:

- Ừm, mày nói có lý đó, nó vào sân có năm phút cuối với năm phút bù giờ, tổng cộng là phút mà nó lập mẹ nó hat trick luôn. Mà phải nói thằng Tèo nó chính xác vãi. Ba cơ hội ghi ba bàn.

Tí phất tay:

- Thằng này nó là quái vật mày quên rồi sao. Anh em mình được như vầy cũng nhờ nó cả.

Tín suy nghĩ kỹ càng rồi nói:

- Tụi mày có thấy mấy đứa mình nhổ giò cao hơn hẳn tụi trong câu lạc bộ không. Ngay cả bọn đội một tướng cũng không bằng, hơn nữa tao cảm thấy sức mạnh dồi dào vl chúng mày ạ. Như lúc thằng tiền đạo U Mông Cổ húc tao, tao dùng hai tay đẩy hai thằng té nhào luôn.

Tí trầm ngâm:

- Tao cũng thấy vậy, tao cảm thấy cơ thể giống như kiểu thoát thai hoán cốt như phim tàu ấy mày.

- Tụi mày giờ mới nhận ra, dốt vl. - Thái uống ngụm nước rồi nói tiếp:

- Mày có thấy lúc thằng Tèo nó đánh anh em mình không, rồi lúc nó massage cho anh em mình sau chấn thương, tao bảo đảm nó có bí mật gì đó. Hơn nữa mày thấy lúc nó biến hình, thân thủ cao đến phát sợ không. Có lẽ lúc đó là nhân cách khác của nó, tao nghĩ có khả năng nó là lính đặc công hay gì ấy.

- Sao mày biết? - Tí hỏi ngay.

Thái móc trong balo ra cái iphone, mở một tin nhắn lên cho hai đứa bạn xem, nói nhỏ:

- Tao từng lén quay phim thân thủ nó lúc đánh tụi mày rồi chuyển cho bạn tao là lính đặc công, hơn nữa bố thằng đó làm cấp cao lắm trong quân ngũ nên nó biết. Xem xong clip nó khẳng định luôn, trình độ của thằng Tèo đã sớm vượt xa đẳng cấp trong nước, so với SWAT hay SEAL của Mỹ chắc cũng ngang tay.

Cả ba đứa hết hồn, Tí vội hỏi:

- Thằng Tèo khiếp vậy à, có khi nào nó là lính giải ngũ

Tín lắc ngón tay:

- Tao nghĩ là do nhân cách thứ hai của nó, tao có coi phim rồi, lúc mày có nhân cách khác, thằng nhân cách khác tự nhiên có nhiều thứ mà chính bản thân mày cũng éo biết, mà cái hay là thằng nhân cách khác siêu vl, thằng Tèo chắc chắn là trong trường hợp này.

Thái giơ ngón cái ra khen, sau đó giải thích:

- Thằng Tín phân tích đúng đó, bạn tao đã hỏi một bác sỹ nổi tiếng, ổng phân tích gần giống mày luôn. Vậy nên có thể giải thích vì sao thằng Tèo nó nhanh và mạnh vậy. Có lẽ lúc bình thường tuy nó không có thân thủ tốt nhưng cơ thể vốn là của cao thủ thì phản xạ với thân thể tự nhiên như vậy rồi.

Cả ba đứa cùng gật đầu đồng ý quan điểm này, dù sao trong thâm tâm cả ba đều coi Tèo như sư phụ, trong lòng ai cũng biết rõ khả năng hôm nay là do Tèo giúp đỡ mà thành.

....

Ngồi trong chiếc xe bảy chỗ, kế bên là người đẹp, Tèo cười nói:

- Nãy thấy Tèo sút không? Mười phút ghi ba bàn nhé.

Vân Thanh mỉm cười ngọt ngào đáp:

- Tèo đá hay quá, Thanh không ngờ trong sân Tèo nhanh đến vậy.

Người lái xe phía trên cũng khen một câu:

- Ban nãy tôi cũng có xem, tuy U Mông Cổ đi bộ hết rồi nhưng cậu đúng là khoẻ thật, một mình vẽ bóng như Messi ấy chứ, thế mà ghi đến bàn, hèn gì phải trốn lên xe này.

Vũ Vân Thanh giải thích:

- Huấn luyện viên muốn giữ Tèo cho trận gặp Nhật Bản, mà rất may mắn là phóng viên Nhật và đội tuyển Nhật sớm đã bỏ về khi tỉ số lên đến trái rồi. Trận này và trận Guam không quan trọng, quan trọng nhất vẫn là trận cuối cùng gặp tuyển U Nhật Bản, chỉ cần có điểm là chúng ta có thể giành vé vào vòng chung kết.

Tèo đã hiểu, gật gật đầu trong khi cô quản lý nói chuyện điện thoại. Tèo mệt mỏi, thiếp đi lúc nào không biết, chỉ biết là hắn rất tinh tế, vô tình đặt cái đầu mình xuống cặp ngực đồ sộ của Vân Thanh đang ngồi kế bên, làm cô phải cố hết sức mới kéo đầu hắn lên trên vai mình, tránh đi vị trí xấu hổ đó.

...

Hai ngày sau, trận đấu với Guam diễn ra tốt đẹp, cũng trên sân vận động Thống Nhất, U Việt Nam đã vùi dập U Guam với tỉ số -, tạm thời đứng nhất bảng J, hơn U Nhật Bản về hiệu số bàn thắng bại. Trận đấu cuối cùng với U Nhật Bản, nếu thuận lợi giành được ít nhất một trận hoà thì U Việt Nam sẽ chắc chắn vé vào vòng chung kết U châu Á .

Trong phòng khách sạn, nơi tập trung của U Việt Nam, Nguyễn Hải Nam đang bắt chân xem tivi, trong phòng có tổng cộng người đang ngồi rải rác chăm chú vào màn hình tivi. Nam nói:

- Trận ngày mai với tụi Nhật khó nhằn à, tụi mày nghĩ xem nhắm thắng nổi không.

Trung vệ của Gạch Đồng Tâm Long An, Hà Anh Tuấn vừa nhìn truyền hình vừa nói:

- Mày nhìn kìa, thằng tiền đạo kìa, hình như là thằng Ogawa, đá kỹ thuật vãi, vẽ như Công Phượng.

- Tao thấy thằng trung vệ đá hay

- Mà tuyển Nhật lần này không khoẻ lắm hay sao

- Mẹ, tụi nó tung dự bị vô hai trận Guam với Mông Cổ đó ba

Tiếng bàn tán vang lên, trên màn hình tivi đang chiếu trận Nhật Bản và Mông Cổ, Nhật Bản cũng đã vùi dập không thương tiếc U Mông Cổ, tuy chỉ tung ra đội hình dự bị nhưng hoàn toàn đủ khả năng áp đảo đối phương.

Một lúc sau Tuấn mới nói:

- Ê tụi bây, tụi lính mới coi vậy mà khá ghê, mấy đứa hậu vệ với trung vệ vừa tới khoẻ thật chúng mày ạ. Méo hiểu tụi nó tập kiểu gì mà toàn tuổi.

Một người khác lại nói:

- Hình như chúng nó tới từ học viện APFC, cái học viện đó có lứa này hồi nào ấy nhỉ.

- Tao biết hai thằng tiền vệ song sinh, cũng đi lên từ U, hai thằng này phối hợp ăn ý lắm. Mà dạo này tụi này nó nhập bọn với nhóm APFC chơi khá thân

Hải Nam cười khẩy:

- Tụi này tao biết rồi. APFC mới thanh lý một đống cầu thủ đây, không đủ tiền trả hay sao ấy. Thằng giỏi nhất đội cũng đi rồi.

Hà Anh Tuấn nói:

- Hôm qua ông bầu Thanh của APFC lên họp báo tuyên bố hùng hồn kìa, với thằng cha huấn luyện viên người Pháp hết thời, bảo cái gì mà bóng đá đẹp, đá hết mình, toàn bộ đội tuyển sẽ đôn là lứa U, U đôn lên, đã vậy còn chơi không ngoại binh.

Hải Nam chớp chớp mắt, miệng cười giễu cợt:

- Không ngoại binh cho ăn cám à. Lên V.League đá mới thấy khốc liệt nhường nào, tao đây mà còn phải dự bị, năm nay tao ra Hà Nội đá cho đương kim Á Quân Hà Nội FC, oách chưa.

Mọi người cùng nhau nói lời chúc mừng, được đá cho Hà Nội FC thì quả là bước tiến lớn trong sự nghiệp cầu thủ, mà còn là U. Không khí trong phòng nhộn nhịp hẳn lên khi cả đám bàn nhau về việc chuyển nhượng trước thềm V.League.

....

Trời hừng sáng, Tèo đang đi bộ với nữ quản lý Vũ Vân Thanh một vòng sân bóng, hôm nay chính là ngày đá trận cuối cùng vòng loại châu Á khuôn khổ bảng J, Vân Thanh nhẹ nhàng hỏi:

- Tèo có tự tin trong trận này không. Nếu có thể hoàn thành mục tiêu có điểm thì chắc chắn chúng ta sẽ vào vòng chung kết.

Tèo nhìn trời rồi quay sang cô quản lý, tự tin nói:

- Đây không phải là mục tiêu của Tèo, đây chỉ là bước đệm nhỏ mà thôi, không đáng để Tèo đặt nặng.

- Thanh cũng hy vọng đội mình giành được chiến thắng, càng hy vọng có thể chơi ở sân chơi world cup. Đó cũng là ước mơ cả đời của bố Thanh và Thanh.

Tèo bắt hai tay ra sau gáy duỗi người rắc một cái rồi nói:

- Thanh yên tâm, Tèo nhất định sẽ hoàn thành ước mơ của Thanh.

Truyện CV