1. Truyện
  2. Toàn Chức Thành Chủ
  3. Chương 56
Toàn Chức Thành Chủ

Chương 56: so tiễn thuật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trung úy sờ ngắm cây cung trong tay thích ý không buông tay.

Tuy lên đến úy cấp thì sẽ được hải quân phát cho loại pháp bảo tùy chọn nhưng cũng chỉ là pháp bảo sơ cấp đến trung cấp là cùng mà hầu hết không mấy ai chọn được hàng ưng ý lắm bởi hàng tồn của hải quân không không phải nhiều chủ yếu là pháp bảo dòng hàng phụ trợ còn là vũ khí trang bị gần như không có bởi nếu có cũng sẽ bị mua hết chứ không đến nỗi còn để mà thưởng không.

Cho nên này nếu mà kirows muốn bán thề chỉ cần tin tức lan ra thì không đến phút giây sẽ có đến người mua ngay và luôn.

Đứng bên nhìn thuyền trưởng vuốt ve cây cung miệng nước miếng nhanh chóng chảy ra kirows không khỏi xạm mặt lại, khẽ hắng giọng lại một tiếng” è hèm”.

Bên kia thuyền trưởng Lê Văn Thành sau khi nghe kirows hắng giọng thì cũng giật mình trở lại bộ mặt nghiêm túc:

“Đại sĩ kirows không biết cậu có thể bán lại cây cung này cho ta không? Ta nguyện ý lấy giá cao để mua nó đảm bảo cậu khong bị thua thiệt, thế nào?”

Nghe thấy thuyền trưởng ngỏ lời muốn mua cây cung này kirows có cảm giác bị hố a.

Cấp trên muốn mua đồ của ngươi, ngươi không bán không được a.

Dù gì cũng phải bán thuyền trưởng mặt mũi chứ.

Nhưng kirows không muốn a.

“Khụ , thuyền trưởng ngài xem cây cung này tốt như vậy ta không muốn mai một trong ta người khác ta nghĩ nó trong tay ta mới khiến nó phát huy hết năng lực của nó.”

Đùa gì thế cây này là kirows chế tạo riêng cho mình lý nào lại đem bán cho người khác.

Lê Văn Thành nghe thấy thế mặt lại đơ ra: “đây chẳng phải nói ta cóc ghẻ đòi hầm với nhân sâm sao?”

“Kirows đại sĩ, cậu nói vậy là ý nói ta tiễn pháp không tốt a.

Đã vậy bảo kiếm tiễn anh hùng, ta với cậu thi tiễn pháp.

Ta thắng cậu bán lại cây cung này cho ta thế nào?”

Bị nói đến nước này kirows cũng chẳng biết nói gì nữa cũng đành đồng ý.

Đùa sao tiễn pháp kirows sợ qua ai đâu.

Nhớ năm xưa hắn với đội trưởng đội thi nhau tiễn thuật cũng chỉ chia nhau - thôi đó.

Mà đội trưởng đội cầm trong tay thần khí sau này sau khi kết thúc chính thức thăng thiên hóa thần mệnh danh “tiễn thần” đấy.

Mà năm ấy cũng vì nể phục khả năng bắn cung của kirows mà năm ấy đội trưởng đội với về bên kirows làm đội trưởng đội hai cũng như nhị thành chủ phu nhân đấy.

Nghĩ đến chuyện ngày xưa kirows không khỏi một tia hoài niệm.

Quay lại hiện tại thì kirows và thuyền trưởng hai người đang đứng trên boong tàu mỗi người cầm một cây cung gỗ và một bó tên với chiếc.

Hai người mỗi người có mười mũi tên tiến hành bắn những con chim biển trên đầu.

Hết mười mũi tên ai bắn hạ nhiều chim biển hơn thắng.

Để cho công bằng về tu vi hai bên không được dùng khí hay cung kỹ.

Cuộc so tài của hai người cũng thu út sự chú ý của rất nhiều người trong tàu đến xem.

Dù gì trên tàu nhàm chán cũng là nhàm chán nên ai cũng đến xem.

Mặt khác thuyền trưởng so tài cũng phải lên xem cho biết chứ.

Cầm cung trong tay, kirows nhanh nhẹn cài tên kéo cung nhắm bắn.

”phụt” tên rời cung như ánh chớp bay vút trong không khí chuẩn xác xuyên thủng đầu một con chim biển.

“chúc mừng ký chủ giết chết hải âu biển dã thú cấp thu được xp”

Bên cạnh con chim kirows vừa bắn rớt con hải âu khác cũng rụng đầu rơi xuống.

Đây là nạn nhân của thuyền trưởng Lê Văn Thành.

Hai đồng loại đột ngột bỏ mình đàn chim hốt hoảng bay tứ tán nháo nhác bỏ chạy.

Bên dưới cả kirows và thuyền trưởng Lê Văn Thành đều tăng nhanh tốc độ tay nhanh chóng cài tên rồi bắn ra, những mũi tên bắn ra liên tục như máy bắn.

Đàn chim vừa bỏ chạy vừa có những con chim không ngừng rơi xuống ,rất nhanh chúng biến mất trong bầu trời thoát ly khỏi tầm bắn của cung tên.

Bên dưới mặt biển lúc này đang nổi dập dềnh rất nhiều xác chim hải âu.

Trên boong tàu cả kirows và thuyền trưởng đều buông cung nhìn về phía nhau với ánh mắt tán dương và thưởng thức lẫn nhau.

Thuyền trưởng Lê Văn Thành mở lời trước:

“Khá lắm trong khoảng thời gian ngắn vậy mà bắn hết mũi tên mà còn rất chuẩn xác đâu.”

Nghe thấy thuyền trưởng khen mình kirows cũng cười cười:

“Thuyển trưởng cũng rất siêu đấy thôi.

Ta nghĩ nếu vào trong tay ngài thì nó sẽ không hối tiếc.

Chỉ tiếc là chỉ một cây mà thôi.”

Nghe thấy kirows nói thế Lê Văn Thành cũng chỉ cười lớn:

“Đủ tự tin nha nhóc, đợi kết quả đi ra ta nghĩ nhóc nên xuống kho quân khí chọn cho mình một cây tốt nhất đi.

Cây cung đó ta thưởng cho ngươi.”

Trong khi hai người còn đang mải tán dương nhau thì các binh sĩ khác đang nhao nhao dùng móc câu và dây thừng để vớt xác chim để thu hồi tên giám định kết quả.

Những người xung quanh thì đang xì xào bàn tán về trận đấu vừa rồi.

Những người từng biết kirows ngày xưa thì kinh ngạc không thôi bởi nếu biết kirows thì sẽ biết kiếm thuật của kirows rất tốt bây giờ tiến pháp mạnh như vậy thì đúng là quá kinh khủng rồi.

Đặc biệt là Triệu Mẫn ,cô là đối thủ trực tiếp của kirows trong lần trước cô hiểu rõ kiếm pháp của kirows kinh khủng đến thế nào mà giờ đây chứng kiến tiễn pháp của kirows cô vô cũng kinh ngạc.

Trong mắt cô, bây giờ kirows vô cùng khủng bố ,một con quái vật hình người …à mà khoan kirows có phải nhân tộc đâu là thú nhân mà.

Ukm thì theo khía cạnh nào đó kirows cùng là quái vật mà nhỉ?

Rất nhanh kết quả đi ra hai mươi con hải âu được vớt lên boong tàu.

Thật vừa vặn đầu bếp cũng vừa đun sôi nước nên nhúng nước vặt lông.

Còn bên kia hai người lính hải quân mỗi người cầm theo mười mũi tên đã được đánh dấu rõ ràng trên từng mũi tên mang đến.

Hai người nhìn nhau một lúc rồi trong hai người ấp úng nói ra:

“Thưa thuyền trưởng cả hai người đều bắn hạ được con hải âu cho nên kết quả là hòa.”

Kết quả khiến cho mọi người chứng kiến tại đây đều sửng sốt.

Thập phát thập mạng không có ngoại lệ, thật kinh người mà còn trong thời gian rất ngắn đâu.

Còn kirows và thuyền trưởng Lê Văn Thành thì lại có chút ngoài ý muốn bởi kết quả là hòa.

Cái này thật khó nói a.

Lúc này không khí trở nên vô cùng lúng túng.

Đúng lúc này kirows lại lên tiếng trước:

“Khụ ,thuyền trường trận này thi tiên ta xác định ngài có thể phát huy hết năng lực của cây này.

Tuy nhiên giao kèo là giao kèo ngài không thắng nên hiện tại ta chưa thể giao cây cung này cho ngài được.

Tuy nhiên người ta nói bảo kiếm tặng anh hùng không biết thuyền trưởng ngài có thể đợi đến khi chuyến đi này kết thúc được không ạ.

Ta đảm bảo với ngài chỉ cần ngài ra cái giá hợp lý thì nó sẽ là của ngài.

Ngài thấy sao?”

Thực ra kirows không muốn bán nó đâu nhưng mà ai bảo người ta là thuyền trưởng của người đâu.

Cúi đầu không thấy thì ngẩng đầu thấy.

Hiện tại người ta còn làm thuyền trưởng của ngươi dài dài đâu.

Muốn chuyển đi thì nhanh nhất cũng phải sau chuyến đi này đâu.

Thôi thì kiếm cái cớ trì hoãn thời gia đi.

Sau này nếu giá cả hợp lý thì “ok” không thì thôi haha.

Bên kia thuyền trưởng Lê Văn Thành cũng gật gù tán thành với kirows:

“Được cứ như vậy tính đi.

Mọi người giải tán.”

Nói rồi phất áo rời khỏi, thuyền trưởng trở lại phòng điều hành của con tàu.

Bên kia mọi người cũng dần dần tản đi nhưng bọn họ vẫn còn bàn tán xôn sao về chuện vừa mới xảy ra.

Trên những chuyến đi biển nhàm chán này thì những truyện như vừa rồi giống như một luồng đờ ram ma thơm mồm bổ phổi để họ tranh nhau hít lấy hít để.

Thứ đờ ra ma này sẽ giúp những ngày sắp tới của họ bớt đi phần nào tẻ nhạt.

Còn kirows bên kia cũng chẳng quan tâm.

Lúc này anh đang nhìn những con hải âu đang bị vặt lông để lộ ra thân hính trắng mập đầy quyến rủ kia mà hỏi milu:

“Ê lu mấy con hải âu này có tính là quái vật biển không mậy?”

Đáp lại lời kirows là tiếng trả ời lạnh tanh của milu khi đang cày “Phàm nhân tu tiên”:

“Không phải, từ tinh thú trở lên mới tính, chứ ấy con quèn quèn này cũng xứng danh quái vật sao?”

Nghe milu nói vậy kirows cũng gật gù.

Xem ra nhiệm vụ lần này hơi khoai rồi.

Tàu thì vẫn trên lịch trình di chuyển không thể dừng lại được mà han chỉ có mấy ngày kiếm đâu ra hàng bây giờ.

Mà đau đầu ở chỗ là loại chứ không phải con.

Cơm mẹ nấu làm sao bây giờ.

Mang theo tinh thần phiền muộn, kirows cởi áo nhảy xuống biển.

Phiền muộn hay muộn phiền thì nhiệm vụ cũng phải làm, hôm nay, cứ bơi đã cùng lắm cố gắng bơi xa xa chút gắng một chút biết đâu lại gặp mấy con le ve thì ngon.

Bên kia binh lính thấy kirows nhảy xuống biển thì cũng không ngạc nhiên cho lắm bởi đã có tiền lệ rồi nên cũng chẳng ai hoảng hốt hay ngăn cản gì.

Trong mắt họ kirows bây giờ giống như nhân vật nổi tiếng trên tàu vậy.

Mà cũng nhờ có hắn mà trưa nay bọn họ có thịt chim ăn.

con đủ nhiều cho tất cả mọi người..

Truyện CV