Vào trong căn phòng, Mục sau khi kiểm tra toàn bộ căn phòng, xác nhận không có ai theo dõi liền leo lên giường mà nằm.
Sở dĩ Mục phải cẩn thận như vậy bởi vì khi còn ở tu tiên giới nhiều lần bị người khác đánh lén.
Ngồi trên giường, Mục mở túi tiền, bên trong chính là gần kim hồn tệ, số tiền này nếu mà bại lộ thì với cái thân thể không một chút tu vi của hắn thì đã chết không biết bao nhiều lần.
Nằm trên giường, Mục bắt đầu hồi tưởng hết thảy những chuyện phát sinh.
Đầu tiên thì nói về việc tại sao hắn lại tới được Đấu La Đại Lục.
Mục trước kia từng là một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ đang độ kiếp để phi thăng Tiên Giới thì bị cừu nhân tập kích.
Đại chiến liền nhanh chóng nổ ra, vốn đang mang thương thế vì độ kiếp, lại còn bị cừu nhân ám toán, Mục liền nhanh chóng bị đánh bại.
Phút cuối cùng, Mục nhờ vào thần thông bí pháp Tích Huyết Trọng Sinh, đem nguyên thần của bản thân bám vào một hạt giống của Sinh Thân Thụ – một loại thực vật có thể giúp tu sĩ tạo ra thân thể mới.
Sau đó hạt giống nọ bay đến Đấu La Đại Lục rồi mới có những chuyện sau này.
Bây giờ ngẫm lại, Mục cuối cùng cũng giải khai được cái nút thắt của bản thân từ lúc trọng sinh đến nay.
Đó chính là theo lý thuyết, Sinh Thân Thụ chỉ cần ngàn năm sinh trưởng là có thể giúp tu sĩ tạo ra thân thể mới.
Mặc dù cách hắn dùng nguyên thần bám lên hạt giống của Sinh Thân Thụ có chút khác so với lẽ thường nhưng cũng sẽ không tốn nhiều thời gian.
Thế mà hắn lại mất tận vạn năm mới có thể tạo thành thân mới.
Rồi trong lúc nói chuyện với Đế Thiên, Mục với biết đó là do pháp tắc của thế giới.
Khi tiến vào thế giới này, Sinh Thân Thụ cũng như một loại hồn thú, cần vạn năm tu vi mới có thể hóa hình thành người.
Còn về tại sao hạt giống của Sinh Thân Thụ lại bay xuống Đấu La Đại Lục thì có lẽ chính là do Sinh Mệnh Chi Hồ.
Sinh Thân Thụ cần rất nhiều sinh mệnh lực để sinh trưởng, chính vì thế mà Mục đã để cho nó tự tìm đến nơi có sinh mệnh lực nồng đậm mà nảy mầm.
Chính vì thế cho nên hắn đã đến được Đấu La Đại Lục.
Hồi tưởng đến đây, Mục âm thầm cảm khái không thôi.
Hắn thật sự đã bỏ phí vạn năm, cừu nhân của hắn bây giờ chắc cũng đã phi thăng Tiên Giới hết rồi.
Nếu mà để bọn hắn biết Mục còn sống tại chỗ này thì không biết hậu quả như thế nào.
Nghĩ tới đây, Mục âm thầm hạ quyết tâm phải nỗ lực để khôi phục tu vi lại như xưa, phải nói vượt qua khi xưa, sau đó mới có thể đi báo thù.
Lại tiếp, Mục lại hồi tưởng về việc giao phong với Ngân Long Vương kia, trong lòng không khỏi run lên mấy cái.
Nếu không phải hắn có được tinh huyết của một đầu Cự Long để áp chế đám hồn thú kia thì có lẽ hắn chưa kịp khôi phục tu vi thì đã thăng thiên từ đời nào rồi.
Sau khi suy nghĩ bâng quơ một hồi, Mục chợt nhớ ra cái gì đó liền nhanh chóng đưa tay thò lấy cái túi trữ vật trong người.
Hắn đem một chút linh lực mỏng manh còn sót lại nhờ việc hóa hình từ Sinh Thân Thụ vào trong liền biết được bên trong có cái gì.
Ba tấm phù bảo được luyện chế từ pháp bảo trước kia của hắn, năm kiện đỉnh cấp pháp khí, khối linh thạch bậc trung cùng với một quả cầu dùng để xem linh căn.
Nếu là trước kia, chút đồ vật này chẳng thể nào lọt vào mắt của Mục nhưng bây giờ thì trái lại, đó chính là toàn bộ gia tài của hắn.
Ba tấm phù bảo kia sẽ có thể cọng cỏ cứu mạng của Mục sau này.
Sau khi cất túi trữ vật lại trong thân thể, Mục liền chuẩn bị đi ngủ.
Mặc dù tại Đấu La Đại Lục không có cái loại vật túi trữ vật này nhưng cẩn thần vẫn tốt hơn.
Qua vài hơi thở, Mục đã chìm vào trong giấc ngủ.
Đối với hắn, mấy ngày qua giờ giờ khắc khắc đều vận dụng mười hai phần tinh lực để bảo trụ bản thân cho nên bây giờ rất mệt mỏi, rất nhanh liền ngủ say.
Ngày hôm sau, sau khi đã thức dậy, Mục bắt đầu suy nghĩ về kế hoạch cho sau này.
Sở dĩ trước kia Mục nghĩ rằng sau khi bản thân trùng sinh sẽ trực tiếp tu luyện.
Nhưng mà sau khi biết được tại Đấu La Đại Lục nhân loại muốn tu luyện thì phải dựa vào vũ hồn cùng với việc hay không có hồn lực thì hắn có chút lo lắng về vấn đề tu luyện của bản thân.
Dựa theo kiến thức lịch duyệt trước kia, điều này có lẽ là do pháp tắc của thế giới, lấy thực lực của Mục bây giờ thì có lẽ không làm được gì.
Mặc dù thế nhưng hắn vẫn không muốn ngồi một chỗ mà vẫn muốn thử một chút.
Thế là Mục lấy trong túi trữ vật ra cái quả cầu thủy tinh dùng để xem linh căn kia ra.
Sau khi truyền linh lực của bản thân vào, quả cầu nọ phát sáng ra ba màu phân biệt là đỏ, lam, vàng.
Màu đỏ chính là hỏa, lam chính là thủy, vàng chính là kim.
Như vậy linh căn của Mục có ba thuộc tính là hỏa, thủy cùng kim, thuộc vào loại trung bình, không có gì đặc biệt.
Tại tu tiên giới, muốn tìm được một người sở hữu linh căn là rất khó, cơ hồ là vạn người có một, và chỉ khi có linh căn thì mới có thể tu tiên được.
Nhưng linh căn cũng chia ra làm nhiều loại.
Về thuộc tính, linh căn có năm thuộc tính cơ bản là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Một linh căn nếu có quá nhiều thuộc tính thì tốc độ tu luyện của người sở hữu sẽ rất chậm.
Chính vì thế mà những linh căn có bốn hay toàn bộ thuộc tính được gọi là ‘ngụy linh căn’.
Ngược lại, nhưng linh căn có một thuộc tính duy nhất được gọi là ‘thiên linh căn’.
Người nào nếu có được ‘thiên linh căn’ thì tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh.
Còn về phần linh căn có hai đến ba thuộc tính thì được xem như bình thường, không có gì nổi trội, tuy nhiên người sở hữu linh căn có hai thuộc tính vẫn tu luyện nhanh hơn.
Việc gì thì cũng có ngoại lệ, linh căn cũng vậy.
Có những người sở hữu linh căn có thuộc tính không phải là ngũ hành mà có thuộc tính là phong, băng, lôi, ám… thì được gọi là ‘dị linh căn’.
‘Dị linh căn’ rất hiếm gặp, nếu như nói linh căn là vạn người có một thì ‘dị linh căn’ là hầu như không có.
Chính vì thế mà tốc độ tu luyện của người sở hữu ‘dị linh căn’ thì có thể so sánh với ‘thiên linh căn’.
Quay trở lại, Mục sau khi nhìn thấy linh căn của bản thân thì vô cùng hài lòng, thầm nói: “Quả nhiên giống như trước kia, không hề vì ta trùng sinh mà thay đổi.”
Ổn định lại tâm tình, Mục bắt đầu lục tìm trong đầu một bộ công pháp thích hợp cho bản thân.
Nói là tìm kiếm thì cũng không hẳn vì hắn chỉ việc tu luyện công pháp trước kia thôi.
Trước kia, bởi vì linh căn của Mục có thuộc tính hỏa cho nên hắn chủ tu một bộ công pháp hỏa thuộc tính, tên gọi của nó là Phần Hỏa Quyết.
Thường thì công pháp dành cho Luyện Khí Kỳ tu sĩ sẽ chia thành tầng, Phần Hỏa Quyết của Mục cũng vậy.
Sau khi đã tìm được công pháp thích hợp cho bản thân, Mục liền lập tức tiến vào trạng thái tu luyện.
Nửa ngày sau, ngồi trên giường, Mục mở con mắt màu đỏ như máu của hắn ra, khẽ nhíu mày.
Qua nửa ngày tu luyện, hắn phát hiện ra rằng bản thân dù cho có làm cách nào thì vẫn không thể tu luyện được.
Vấn đề này xuất hiện làm cho hắn vô cùng đau đầu, nếu như không thể tu luyện được thì hắn trăm năm sau liền hóa thành đống bạch cốt, chứ còn nói gì về việc quay trở về tu tiên giới.
Sau một lát suy nghĩ, Mục đại khái có thể suy đoán ra một vài điều.
Đó chính là bị pháp tắc của thế này hạn chế, trước khi nhân loại thức tỉnh vũ hồn thì không thể tu luyện được.
Lại suy nghĩ thêm vài lần, Mục quyết định thử lại một lần nữa nhưng kết quả vẫn như vậy, làm hắn rầu rĩ không thôi..