“Đã Gin tiên sinh thật sự muốn hợp tác thì ta thông báo trước với ngài luôn.
Đó là chúng ta vẫn chưa có đầu mối về thứ thuốc đó, hiện tại tất cả đều chỉ là dựa trên lý thuyết mà thôi.
Nếu ngài vẫn còn muốn kiên trì hợp tác thì chúng ta có thể bàn bạc kỹ hơn.”
Ngồi trong phòng khách đối mặt với Gin, Tamayo vẫn là muốn xác nhận lại một lần nữa, nàng cũng không muốn chọc giận vị này.
Đừng nhìn hắn cười cười nói nói với mình mà nghĩ rằng hắn hiền lành, người này thế nhưng là rất mạnh a.
Từng có một khoảnh khắc nàng nhìn thấy được bóng dáng của hắn từ sâu trong tế bào của Muzan đó là khi hắn suýt nữa bị giết chết vào mấy trăm năm trước.
Lúc đó nàng cảm giác được từ sâu bên trong tế bào có một đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào mình.
Ánh mắt như vậy là nàng từ trước nay vẫn chưa cảm nhận được, dù trên người Muzan hay người kiếm sĩ kia nàng cũng chưa từng thấy được một đôi mắt lạnh lùng khiến nàng toàn thân tê rần như vậy.
Mỗi lần nhớ lại nàng đều cảm thấy rùng mình.
“Ta đương nhiên biết các ngươi chưa chế tạo được thuốc đó rồi.
Nếu không thì Muzan làm sao sẽ đối với các ngươi nhắm một mắt mở một mắt chứ?”
Gin cười cười đáp.
Nói đùa, hắn thế nhưng là đại danh đỉnh đỉnh người xuyên việt đâu, dựa vào kịch bản chém gió một chút vẫn là được.
Mặc dù đang là cấp độ thấp nhất của người xuyên việt…
Còn về suy đoán Muzan thờ ơ với Tamayo thì hắn cảm thấy cũng là không sai.
Dù sao Muzan mục tiêu chủ yếu chính là tìm ra hoa bỉ ngạn xanh cùng tiêu diệt sát quỷ đội, nên đối với Tamayo hẳn là mang tâm thái ai gặp được thì bắt lại còn không thì cũng không có việc gì.
Có lẽ theo hắn nghĩ, một con quỷ không thuộc dạng chiến đấu sẽ đối với hắn không có uy hiếp gì đi.
Tamayo sau khi yên lặng một hồi cũng lên tiếng: “Đã như vậy thì chúng ta nói trọng tâm đi.
Mặc dù ta tin tưởng nhất định sẽ tìm ra được thứ thuốc biến quỷ thành người, thế nhưng cần bao lâu mới tìm ra được thì ta cũng không thể biết trước được.
Chúng ta hiện tại có quá ít tài liệu nghiên cứu, cùng không có đầu mối then chốt.
Nếu có thì tiến độ sẽ nhanh hơn rất nhiều.”
“Cái đó ta có thể giúp ngươi a.
Ngươi muốn đầu mối mấu chốt ta đã xác định được.
Còn về phần nguyên liệu…”
Móng tay Gin bắt đầu mọc nhọn ra, sau đó liền cào vào một cánh tay khác của mình rồi nói tiếp: “Trước hết máu của ta có lẽ sẽ giúp ích cho ngươi được một chút đi.”
Tamyo nhìn cánh tay đầy máu trước mặt liền nhẹ gật đầu sau đó lại lắc đầu nói: “Máu của ngài đúng là một tài liệu tốt nhưng vẫn còn chưa đủ, ta cần nghiên cứu càng nhiều máu của những con quỷ mang lượng máu lớn từ Muzan hơn nữa, mà cụ thể là những con quỷ thuộc tổ chức Thập Nhị Nguyệt Quỷ dưới quyền kiểm soát của hắn.
Chỉ là tất cả bọn chúng đều rất mạnh, nên việc lấy máu cũng không phải chuyện dễ dàng gì.”
“Chuyện thu thập máu của Thập Nhị Nguyệt Quỷ ta sẽ từ từ tìm cách, dù sao hành tung của bọn hắn rất bí ẩn, không dễ dàng gì tìm được, ít nhất là ở hiện tại là như vậy.”
Gin nói hiện tại không dễ tìm được Thập Nhi Nguyệt Quỷ cũng không sai, nhưng hai năm sau thì hắn không chắc, dù sao hai năm sau là thời gian nhân vật chính bước ra giang hồ nha.
Mà các nhân vật chính ngoài mang cheat cùng hack ra thì bọn hắn còn có một tác dụng khác, đó chính là nam châm hút Boss a, bọn hắn chỉ cần thở thôi thì Boss cũng tự động tìm đến cửa.
Lúc đó nếu chán nản với việc tìm kiếm quá thì có lẽ hắn sẽ phải theo đuôi Tanjirou để cướp Boss rồi.
“Cái kia…Gin tiên sinh.
Ngài nói đầu mối mấu chốt đã xác định được, vậy đó là cái gì?”
Tamayo không nhịn được mà hỏi một câu, nàng thật sự rất tò mò.
“Việc đó…ngươi tạm thời đừng quan tâm, khi nào tới thời điểm thích hợp ta sẽ nói với ngươi.”
Đối với chuyện này hắn cũng không biết giải thích ra sao, hiện tại thì hắn cũng không biết vị trí nhà của Tanjirou, chỉ biết đó là ở trên núi xung quanh có một thị trấn, lúc đó xung quanh đầy tuyết dường như là đang trong mùa đông một dạng.
Khi suy nghĩ đến đây thì hắn mới chợt nhận ra một điều, rồi quay sang đối với thiếu niên đang ngơ ngác ở bên cạnh hỏi một câu: “Mùa đông? Yushirou tiểu ca, hôm nay là tháng mấy rồi?”
“Yushiro? Gin tiên sinh đang hỏi ngươi đâu?”
Tamayo nhìn dáng vẻ hôi bại Yushiro gọi một tiếng, thấy hắn vẫn không trả lời nàng liền đành lắc lắc bả vai hắn gọi lại lần nữa: “Yushiro? Ngươi thẫn thờ cái gì?”
“A? Tamayo-sama có chuyện gì phân phó ta sao?”
Yushiro như tỉnh ngủ một dạng, giật mình ngẩng đầu nhìn nàng hỏi.
“Gin tiên sinh đang hỏi ngươi đâu.
Chúng ta để ngươi ở đây cùng nghe nhưng tại sao ngươi lại không tập trung như vậy?”
Tamayo vẻ mặt nghiêm khắc nói, nàng cảm thấy trước giờ có vẻ như nàng không nghiêm khác dạy dỗ hắn thì phải, cho nên hiện tại hắn mới như vậy.
Thấy vẻ mặt nghiêm khắc của nàng, Yushiro cũng giật mình, vội vàng đối với Gin nói: “Vâng! Xin lỗi Tamayo-sama.
Cái kia…Gin tiên sinh thứ lỗi, lúc nãy ta không tập trung nên không nghe ngài nói gì, ngài có thể lặp lại được không?”
Gin khoát khoát tay nói: “Cũng không phải chuyện gì quan trọng, ta muốn hỏi là hiện tại là tháng mấy mà thôi.”
“Hôm nay là ngày cuối cùng của tháng … À phải rồi, thời tiết đang chuyển lạnh, Tamayo-sama ngài phải mặc thật dày vào để tránh bị lạnh a.”
Khi trả lời Gin xong, Yushiro dường như nhớ ra thứ gì liền quay sang đối với Tamayo nói.
Mà nghe thấy vậy Gin liền dùng ánh mắt quái dị nhìn bọn hắn, theo hắn biết được thì hình như quỷ sẽ không bị lạnh a.
Cảm giác được ánh mắt của Gin, Tamayo liền mở miệng giải thích: “Đó là do cơ thể của ta đã trải qua cải tạo nên đã sinh ra một số tác dụng phụ, ngài không cần thấy lạ.
Còn về chuyện hợp tác thì ta thấy chúng ta hẳn là có thể.”
“Ồ ra là vậy…Đã mọi chuyện đã quyết định thì hợp tác vui vẻ a, Tamayo-chan.
Ta giúp ngươi thu thập tài liệu nghiên cứu, mà ngươi thì chỉ cần tập trung nghiên cứu là được.”
Gin nghe nói cơ thể nàng đã bị cải tạo qua thì cũng không có gì kinh ngạc cả nên chỉ gật đầu một cái, rồi sau đó liền nói sang chuyện hợp tác.
Chỉ là Yushiro khi nghe hắn xưng hô như vậy, thì lập tức xù lông, lớn tiếng nói: “Này! Sao ngươi lại dám gọi ngài ấy như vậy.”
“Ta nói Gin tiên sinh, dù cho chúng ta có hợp tác thì ngài cũng đừng gọi ta như vậy, gọi là Tamayo được rồi.”
Nàng thật sự không biết phải nói như thế nào, trước giờ vẫn chưa có ai gọi nàng như vậy đi, cho dù đó có là người chồng của nàng lúc trước đi chăng nữa thì cũng không có gọi nàng thân mật như vậy a.
“Ngươi nhỏ hơn ta nhiều như vậy, gọi như vậy thì có gì sai? Ở đây còn phòng trống nào để ta nghỉ ngơi không, Yushiro tiểu ca?”
Gin tuyệt nhiên sẽ không quan tâm những lời của Tamayo nói, hắn quay sang người đang trợn mắt trừng hắn hỏi.
Tamayo cũng không có cách, đành đối với Yushiro nói một câu: “Yushiro! Ngươi mang Gin tiên sinh lên căn phòng trống ở trên tầng đi, chờ trời tối chúng ta lại tiễn ngài ấy đi.”
Gin: “Tiễn gì? Từ hôm nay ta sẽ ở đây cùng với các ngươi!”
Yushiro: “Cái gì?? Tuyệt đối không được, chỉ có ta mới được ở gần Tamayo-sama!”
Tamayo: “Gin tiên sinh thật có khiếu hài hước.”
Gin: “Không, ta nói là sự thật! Ta sẽ ở cùng các ngươi, để tiện nghiên cứu thuốc giải cùng bảo vệ ngươi.”
Yushiro: “Không!! Tuyệt đối không được! Ta phản đối!”
Gin: “Phản đối không có hiệu lực.
Phòng ở tầng đúng không? Có che chắn kĩ không đấy?”
Tamayo: “…”
…
Đi vào căn phòng, Gin tuỳ tiện tìm một cái ghế ngồi xuống, sau đó một tay đưa lên nhẹ nhàng sờ lấy ánh mắt mình một chút.
“Chậc! Sử dụng Huyết Quỷ Thuật lên Tamayo tiêu hao nhiều hơn ta nghĩ, là do nàng có ý chí mạnh mẽ sao? Cũng đúng, tự mình thoát khỏi Muzan ý chí đương nhiên sẽ không yếu.”
Mặc dù lần tiêu hao này chỉ tiêu tốn một phần trăm lượng tinh thần lực của hắn, nhưng cũng khiến hắn có được một cách nhìn tổng quan hơn về Tamayo hai người.
Nói trắng ra hai người này là hai con quỷ đặc biệt, ý chí cùng tinh thần lực không phải những con quỷ khác có thể so sánh.
Nhất là Tamayo, nàng có vẻ rất nhạy cảm đối với những năng lực đánh thẳng vào tinh thần, có lẽ là do Huyết Quỷ Thuật của hắn cùng nàng có chút cùng loại.
Lại nói Huyết Quỷ Thuật của Tamayo có tên gọi là Mị Huyết, là loại Huyết Quỷ Thuật dùng mùi hương của máu để làm mê hoặc đối phương.
Trong anime có phân cảnh nàng dùng Huyết Quỷ Thuật để bắt một con quỷ phải tự nói ra tên của Muzan khiến cho lời nguyền kích hoạt và tự động xoá sổ đối phương.
Đây là một kỹ năng đáng gờm, nếu như một con quỷ có ý chí không đủ kiên định khi gặp nàng thì hẳn sẽ đều chết dưới tay lời nguyền của chủ nhân mình.
Chỉ là Huyết Quỷ Thuật của nàng chỉ có tác dụng mạnh nhất đối với những người lần đầu gặp phải mà thôi, nếu gặp lần hai thì chắc chắn đã có đề phòng sẵn từ trước, nên sẽ không dễ dàng khiến cho kẻ địch hít phải những mùi kia.
“Hiện tại không biết cốt truyện đã bắt đầu chưa? Ta nhớ không lầm thì hẳn là vào cuối mùa đông khi tuyết bắt đầu tan thì phải, có lẽ là trong khoảng thời gian sắp tới sẽ bắt đầu đi.”
Gin bắt đầu âm thầm tính toán, nhớ lại khung cảnh tuyết trên núi nhà của Tanjirou, sau đó khi bọn hắn vừa đi xuống núi thì tuyết đã tan hết, vậy chứng tỏ là nhà hắn ở phía bắc, rồi hắn đi về phía nam để bái sư.
“Aizz, nếu ta nhớ được cái tên của ngọn núi mà hắn tham gia huấn luyện thì tốt biết mấy.”
Âm thầm thở dài một hơi, hắn cũng thật sự muốn biết Muzan đã làm gì Nezuko mà nàng lại có thể còn giữ lại một chút ý chí của con người, thậm chí còn có thể đi lại dưới ánh nắng mặt trời.
Hắn ngồi bắt chéo hai chân, nhắm lại hai mắt lâm vào suy nghĩ, mong muốn có thể từ trong ký ức tìm ra nơi ở của gia đình Kamado.
“Hmmm, trong anime thì Đụt có xuất hiện ở gần đó.
Nếu biết trước như vậy, lần đó ta nên giữ liên lạc với chị em nhà Kochou thì tốt biết mấy.”
Sau một hồi không có kết quả, hắn mới bắt đầu đưa mắt quan sát xung quanh.
Căn phòng này rất trống trải, ngoại trừ bộ bàn ghế hắn đang ngồi ra thì quả thật chẳng có gì khác, ngay cả một tấm đệm để ngủ cũng không có.
Nhìn một lát, hắn liền nằm thẳng xuống sàn rồi nhắm mắt lại, mặc dù tinh thần lực của hắn tiêu hao không nhiều không cần phải gấp phục hồi.
Thế nhưng là năng lượng để cơ thể hoạt động thì hắn đã tiêu hao không ít a.
Dù sao thì trong mấy ngày hôm qua, hắn đã không ngủ được một giấc nào để hồi phục năng lượng.
Chẳng biết qua bao lâu, Gin lần nữa lại mở mắt ra, một cái vòng tròn vô hình có bán kính m cũng theo đó mà xuất hiện.
Lúc này hắn toàn thân đổ mồ hôi, hô hấp có chút gấp rút.
“Lại là giấc mơ đó a.”
Từ lúc tỉnh lại đến bây giờ, khi hắn đi ngủ thì đều sẽ mơ đi mơ lại cùng một giấc mơ.
Mà nội dung của giấc mơ đó cũng chính là cái ngày định mệnh kia.
“Cái này quả nhiên là muốn ta ôn lại kỷ niệm xưa a.”
Vội vàng thu lại Huyết Quỷ Thuật, hắn thật sự có chút bắt đắc dĩ lắc đầu nói, chắc có lẽ đây là tâm ma của hắn đi.
Những lúc hắn vô thức mở mắt thế này thì Huyết Quỷ Thuật của hắn lại vô tình phát động.
Việc này thật ra cũng không to tát gì, nếu có người khác vô tình thấy ký ức của hắn thì cùng lắm là giết người diệt khẩu thôi.
Thở dài ra một hơi, Gin đứng thẳng người đi ra cửa phòng.
Vừa bước xuống cầu thang hắn liền nghe được tiếng động ồn ào ở phía dưới.
“Ồ là Yushiro tiểu ca sao? Ngươi đang làm gì mà ồn ào vậy?”
Nghe thấy tiếng gọi, Yushiro liền quay đầu lại nhìn, sau đó sắc mặt hắn liền thay đổi trở nên cáu gắt đứng lên: “Hừ! Còn có thể làm gì? Đương nhiên là sửa lại đống đổ nát mà ngươi gây ra.”
“Ấy, ngươi đừng có nói như vậy a.
Chuyện này không phải lỗi của ta, chính ngươi là ngươi tấn công trước, ta chỉ là bị hù doạ mà làm ra phản xạ tự nhiên mà thôi.”
Gin lập tức nói lý lẽ với hắn, phân tích đúng sai, phủ định toàn bộ trách nhiệm.
“Phi! Tin ngươi mới có quỷ.
Ta chưa thấy ai bị hù doạ mà vẻ mặt bình tĩnh như ngươi.”
“Ừm! Vậy thì tốt, nhà này có ba con quỷ đâu.”
“Grừgggg…”
Lúc này Tamayo đột nhiên từ dưới tầng hầm đi lên: “A? Gin tiên sinh đã xuống rồi sao? Ta đang có chuyện muốn cùng ngài nói đây.”
Nghe thấy giọng của Tamayo vang lên, hắn lại không tiếp tục trêu đùa Yushiro mà quay đầu nhìn về phía người mới tới hỏi lấy: “Tamayo-chan muốn cùng ta nói chuyện gì?”
Tamayo quay người ra hiệu muốn Gin đi theo mình nói: “Ngài cùng ta xuống tầng hầm đi, phòng thí nghiệm của ta nằm ở dưới.”
“Ồ, được thôi.”
Yushiro lúc này cũng bỏ xuống đồ vật trên tay và chạy theo, nhưng lại bị nàng ngăn lại: “Yushiro ngươi ở yên đó, sửa cho xong bức tường rồi mới được rời đi.
Coi như đây là trừng phạt cho sự nghịch ngợm của ngươi đi.”
“Nhưng mà——“
“Không nghe lời ta nói sao?”
Cuối cùng Yushiro vẫn bị khuất phục dưới uy nghiêm của Tamayo mà ở lại, hắn dùng ánh mắt rất không cam lòng nhìn hai người đi xuống tầng hầm: “Aaaa, Tamayo-sama thật nghiêm khắc, nhưng điều đó vẫn không làm phai đi vẻ đẹp của khuôn mặt ngài ấy a.
Thật muốn ở bên cạnh ngài ấy! Tất cả đều tại tên kia.”
Lời tác giả: Thật sự thì không rõ về thời tiết ở Nhật lắm, nên sắp tới có gì không đúng sự thật thì mong quý dzị bỏ qua cho..