Từ sáng sớm, tất cả các thành viên cũng đã đi ra ngoài làm việc riêng của mình.
Lâm Giang có đi xuống phố xem thứ gì có thể mua được, đó là một trong những mục đích chính nhất của hắn trong chuyến đi lần này.
Muôn màu muôn vẻ hàng hóa, không khí nhộn nhịp mang theo một ít hơi lạnh của mùa đông. Ở đây hắn thấy được nhiều thứ mà hắn cũng chỉ thấy trong sách: linh thảo, độc thảo, quặng, cổ vật, linh khí,....Đến nơi này hắn mới biết được bản thân nhỏ bé đến mức nào. Có một số người mang khí tức, cảm nhận hắn cũng biết là cường giả. Những số tiền trên trời, động một cái là chục vạn bạc, trăm ngàn vạn bạc. Thậm chí chỉ có trong sách Linh Thạch cũng là công cụ giao dịch.
Cũng có bán những thứ hỗ trợ trực tiếp như đan dược, nước thuốc các loại. Hắn có mua bình Rèn Thể Dịch, là một loại thuốc rất thông dụng cho Luyện Thể võ giả nó đẩy nhanh quá trình rèn thể của võ giả, nhưng ít lâu mới được dùng một lần vì dùng quá nhiều sẽ kháng thuốc cũng như dễ dàng mất ổn định căn cơ.
bình hết bạc, mười bình vạn bạc nhưng nó có thể rút ngắn một đoạn thời gian tu luyện khá dài của hắn.
Tiếp tục đi dạo, hắn cũng có chú ý tới các vũ khí. Linh khí coi như thôi, hắn không chạm được, Lâm Giang chỉ chú ý tới các vũ khí thông thường. Nhưng có một điều rằng, đa phần vũ khí thông thường thì chỉ được làm bởi sắt thép thông thường, cũng không có gì đặc biệt. Cuối cùng sau khi tính toán đủ thứ, Lâm Giang quyết định mua một cây cự kiếm nặng khoảng cân dài trên một mét với giá bạc, giá có thể tính là rẻ hơn ở Thạch Nha trấn, kiếm chất lượng cũng tốt hơn nhiều.
"Mọi người nghe gì không, ở vùng an toàn đang có một số lớn quân đội tập kết, nghe nói của một thế lực khổng lồ nào đó"
"Ta cũng nghe ngóng được một ít, không phải một đội quân đâu có cả đội quân, nghe nói có tranh chấp gì đó, Kim Nhật quốc chúng ta ở gần nhưng cũng không dám có chống cự hay ý kiến gì."
"Suỵt nói nhỏ thôi!"
Lâm Giang đang xem mua thêm một số đồ vật như trang sức cho mẫu thân, thì nghe xung quanh phát lên tiếng bàn tán.
"Ta nghe cha ta nói, đó là quân đội của hai thế lực đỉnh tiêm chuẩn bị chiến tranh, nghe đâu mỗi vị chỉ huy còn là Huyền Vũ cảnh trở lên"
"Cái gì? Huyền Vũ cảnh trở lên? Thực sự có mạnh như thế?"
"Nghe đâu đó chỉ là một chi quân đội nhỏ thôi, còn có nhiều chi như thế nữa."
...
Tình hình là có đội quân đang được tập kết tại gần vùng an toàn, gần với Kim Nhật quốc và các quốc gia lân cận, nhưng không có quốc gia nào dám phản kháng và phảng phất như nhận mệnh, chỉ cầu cho chiến tranh không lan rộng đến quốc gia mình, nhưng lực lượng quân đội kia vô cùng hùng mạnh mỗi vị chỉ huy của một nhánh quân trong chi quân đội đều là Huyền Vũ kỳ trở lên, nghe nói bình thường quân lính cũng là Luyện Thể võ giả.
Sự việc làm mọi người vô cùng lo lắng, không biết là vô tình hay cố ý nhưng tin tức được lan rộng với tốc độ chóng mặt, triều đình Kim Nhật quốc cũng không có phản ứng gì.
Chiến tranh không phải trò đùa, chiến tranh cũng không có mắt, nơi nào có chiến tranh tất dân chúng lầm than.
Lâm Giang cũng thế, hắn từ một trấn nhỏ lên còn quá nhiều thứ hắn không biết, cũng như lần đầu nghe được chiến trận như thế.
"Huyền Vũ kỳ? Còn có Huyền Vũ kỳ trở lên?"
Lâm Giang cảm thấy mình thực sự thiếu kiến thức nặng nề.
"Cũng may đó cũng là mục tiêu chính tiếp theo của ta khi đến Bạch Ngưu thành, bổ sung kiến thức"
Lần này hắn tới Bạch Ngưu thành để tiếp thu thêm kiến thức mới, ở Thạch Nha trấn kiến thức và tầm nhìn quá hạn hẹp.
Không mất nhiều thời gian, Lâm Giang tiến tới một nơi được gọi là Tàng Thư Viện, chỉ cần có tiền là có thể vào xem sách. Tốn mất bạc để vào đọc trong canh giờ, Lâm Giang trực tiếp bỏ ra bạc để đọc.
Trong Tàng Thư Viện, sách phá lệ phong phú, chia làm rất nhiều kệ sách khác nhau, có gần vạn quyển sách theo đủ các loại chủ đề từ lịch sử nhân loại cho đến thời thế hiện tại, cũng như hướng dẫn tu luyện các loại, thậm chí cũng có một số nói về Linh Thảo, Luyện Khí, Luyện Dược các loại. Nhưng chắc chắn là nó không hề có công pháp. Công pháp dù là ở bất cứ đâu cũng là một thứ quý giá không được công bố rộng rãi.
Từ lúc tay cầm quyển sách đầu tiên, thấm thoát cũng canh giờ trôi qua, trời cũng đã chiều. Nhìn thì thấy hắn bỏ ra một ngày không làm gì cả, nhưng thực tế kiến thức của hắn được mở rộng hơn rất nhiều, thậm chí Dẫn Khí Quyết hắn cũng có chút cảm nghĩ sửa đổi nâng cấp tốt hơn, hoàn mỹ hơn.
"Luyện Thể sau khi rèn thể hoàn tất, có khả năng khai mở Linh Hải kỳ, Linh Hải có tác dụng chứa đựng linh khí trong cơ thể, bước vào Linh Hải kỳ mới coi như là chính thức con đường tu luyện, trước Linh Hải kỳ chỉ là khởi động, tạo dựng căn cơ"
"Bước vào Linh Hải kỳ, tư chất thiên phú thần thông của nhân loại mới được phát huy đầy đủ, trước Linh Hải thiên phú thần thông cũng chỉ là hình thức"
Hắn hơi cảm khái, bản thân hắn mất cũng khá nhiều thời gian mới gần chạm chân đến Luyện Thể tầng muốn đến Linh Hải kỳ thời gian còn rất dài. Nhưng cũng không trách Lâm Giang được, ở Thạch Nha trấn linh khí khô cạn tới mức Linh Thảo còn không có, muốn tu luyện cũng mất thời gian rất dài. Đó là vì sao ở Thạch Nha trấn, không thiếu trung đẳng tư chất nhưng tối đa cũng thấy là Luyện Thể tầng , linh khí quá thiếu thốn.
"Như ở Bạch Ngưu thành như thế này, ta có cảm giác chỉ cần ở đây tu luyện, thời gian tu luyện sẽ được rút ngắn đi kha khá, linh khí ở đây không nói đến sung túc,nhưng chắc chắn là nhiều hơn ở Thạch Nha trấn nhiều, xung quanh thành đôi khi cũng có linh thảo xuất hiện"
Nhưng nếu không phải người dân ở đây, sẽ tốn phí rất lớn cũng như an toàn không cao, vì nơi bọn hắn ở gần như không ai tuần tra, dọn dẹp.
"Haizzzzz"
Thật sự hắn chỉ biết thở dài cho qua, xong sau đó bước ra khỏi Tàng Thư Viện trở về khu đất nghèo, một ngày ở Bạch Ngưu thành như thế coi như kết thúc.
Ngày thứ hai, hắn cũng không xuất hiện đi mua vật phẩm, Lâm Giang trực tiếp đến Tàng Thư Viện giao bạc ở lại canh giờ. Nơi này quy định không quá mức khó khăn cũng không nhiều người trông giữ nên cũng tiện, hắn có thể ăn uống ngay trong Tàng Thư Viện.
"Tin tức chiến tranh ngày càng lan rộng hơn, cũng nhiều tư tưởng nổi lên, thậm chí có người liều mạng cướp bóc, đánh nhau vì chiến tranh sắp đến, hôm qua đến giờ tuần tra bắt lại không ít người"
Lắc đầu, Lâm Giang lại chuyên chú việc của mình.
Chiều đến, tối hôm nay Lâm Giang bọn người sẽ rời khỏi Bạch Ngưu thành, nên hắn cũng dành một ít thời gian nghỉ ngơi cũng như tiêu hóa kiến thức.
"Các ngươi nghe gì không, tin tức mới, tin tức động trời, đại học viện đỉnh tiêm ở Đông Vực trong năm nữa sẽ mở một lần đặc biệt chiêu sinh, cho phép cả Luyện Thể võ giả tham gia, cả đều phát ra tin tức như thế tuyên cáo toàn thể Đông Vực"
"Cái gì? Những hôm nay sao toàn là tin tức khủng như thế, đại học viện lại tuyên cáo tuyển mọi cảnh giới võ giả tham gia? Thiên sắp đổi sao, bình thường Linh Hải cảnh cũng chưa chắc có thể tham gia, bây giờ lại tuyên bố ngay cả Luyện Thể cũng có thể tham gia?"
"Phải biết chỉ là học viên của hai học viện khi tốt nghiệp, ai không là cường giả đứng đầu, không trấn áp một phương thì cũng quyền cao chức trọng."
"Cơ hội tốt, cơ hội tốt, tuy rất xa nhưng ta nhất định tham gia, đây là cơ hội trở thành cường giả"
"Chỉ bằng ngươi?"
"Thì sao? Dù sao thì cũng là cơ hội"
Một tin tức kinh khủng đưa ra, tiếng thảo luận, kinh sợ thốt lên xuất hiện ở mọi nơi, nhưng tất cả đều cho rằng đây là cơ hội đổi đời.
Lâm Giang nghe đến cũng cực kì kinh ngạc, đại học viện là Xích Dương học viện cùng Thiên Lâm học viện, cả đồng thời nói sẽ trong năm nữa tiếp nhận Luyện Thể võ giả.
Nói thật tin tức này mức độ kình bạo cực kì kinh khủng, bình thường mỗi năm học viện cũng chiêu một ít học sinh nhưng thấp nhất cũng có Linh Hải cảnh, lần này lại tuyên cáo toàn Đông Vực tuyển Luyện Thể võ giả, tuy số lượng có lẽ không nhiều nhưng chắc chắn cũng gây nên cực độ nhiều người mơ ước.
Lâm Giang cũng có ý định tham gia, đây cũng là một cơ hội trời cho, nhưng hắn biết cơ hội không lớn.
Cười cười một tí, Lâm Giang bước về khu đất nghèo để chuẩn bị tập trung với mọi người trở về.
Vừa về đến, hắn chợt thấy mặt mũi của mọi người rất khó coi, cũng ẩn chút buồn sầu pha trộn tức giận. Nhìn sơ thì nhân số có lẽ ít hơn vài người, hơi ẩn ẩn đoán được gì đó, sắc mặt của Lâm Giang cũng hơi biến đổi.
Thấy hắn trở về, Lý Hạo cũng vứt bỏ khuôn mặt buồn rầu, đứng lên bắt đầu tập hợp mọi người.
"Chuyện này?"
Lâm Giang hướng Lý Hạo đưa ra nghi hoặc. Lý Hạo nhìn thoáng qua Lâm Giang xong lại cười khổ, khuôn mặt như già đi vài tuổi.
"Có thành viên của chúng ta xảy ra sự cố bỏ mình khi làm một ít việc. Là do nhóm người kia, viện cớ chiến tranh sắp tới bắt đầu nổi loạn, phá hoại giết người, người họ là một trong những người gặp nạn. Nhưng do thân phận chúng ta, tuần tra cũng không quan tâm lắm tới việc này, coi như chưa gì xảy ra. Nhưng chúng ta lại bất lực"
Giọng Lý Hạo trầm xuống nói chuyện dần dần nghẹn lời. Nghe, Lâm Giang lòng cũng trầm xuống, không nói mình cùng họ thân thích như thế nào nhưng ở một nơi đất khách, có một người đồng hương với mình cảm giác cũng thân mật rất nhiều.
Lý Hạo hơi vỗ vai hắn sau đó tập hợp tất cả mọi người trở về, tất cả mọi người cũng lên đường trở về nhưng không khí có chút im lặng.
...
Ở một nơi nào đó trong Thiên Sinh thế giới, trong một hang động nhỏ trong một ngọn núi.
Một bóng người ngồi trong hang động, quần áo bụi bẩn rách rưới, đầu tóc rối bời bụi bẩn, giống như một tảng đá im lặng vô số tuế nguyệt. Chợt hắn mở mắt ra, đôi mắt ẩn ẩn chứa kim sắc ánh sáng, chỉ mở mắt ra thời tiết như biến đổi, gió nổi lên, sấm sét cũng hiện ra, mây đen kéo dài ngàn vạn dặm. Một áp lực vô hình xuất hiện bao phủ toàn bộ thiên địa, linh khí rối loạn, dị tượng hiện ra.
"Thịnh thế mở ra, thiên địa loạn, Thiên kiêu xuất thế, trấn sơn hà"
Nói hết câu, chợt ánh mắt cũng hơi rung động dường như cảm nhận được một cái gì đó ngoài tầm hiểu biết của hắn.
Tất cả kết thúc bằng tiếng thở dài. Mắt hắn đóng lại khôi phục như một tảng đá vĩnh hằng, dị tượng bên ngoài cũng biến mất, bầu trời trở lại bình thường, áp lực cũng biến mất như chưa từng có gì xảy ra.