1. Truyện
  2. Bát Long Quy Nguyên Truyện
  3. Chương 34
Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 34: Bái Bì Âm Mưu!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

‘Có số này tài nguyên, nghĩ đến tu luyện đến Yêu Giả thất trọng sơ kỳ là không có vấn đề gì!’ Trần Vân Thanh nhìn đến số tài nguyên mà Trần Bái Bì dâng lên, trong lòng là không khỏi một trận lửa nóng.

Tính tổng cả số tài nguyên mà hắn trấn lột của Trần Phú đám người bên kia lại, hiện tại hắn là có bốn viên Nội Khí Đan chưa xài, cùng ba trăm đồng vàng chi phiếu, đồng vàng kia nếu để mua Nội Khí Đan, liền là sẽ giúp hắn có thêm ba viên nữa, tổng cộng là bảy viên Nội Khí Đan. Như dùng khéo mà nói, hắn đột phá Yêu Giả thất trọng sơ kỳ là không có quá lớn vấn đề, xem ra lần này đến nơi đây liền là đến đúng địa điểm rồi.

“Phải rồi! Phụng Minh Trưởng Lão đang tại nơi nào? Ta muốn đến ra mắt ngài ấy một chuyến!” Trần Vân Thanh nghĩ đến chuyện gì, liền là lên tiếng hỏi tiếp ba người này.

Phụng Minh Trưởng Lão trong lời nói vừa rồi của hắn tên đầy đủ là Trần Phụng Minh, đây là một tôn Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ cường giả, được phái đến nơi này Đại Mộc Lâm để điều tra nguyên nhân mất tích bí ẩn của mấy chục cái Ngoại Viện đệ tử cùng người làm của Trần Phủ trong thời gian qua.

Vốn chuyện gặp mặt tôn đại thần này với lại Trần Vân Thanh hắn trước khi đến đây cũng liền không cần thiết cho lắm, nhưng hiện tại tình cảnh có chút khác biệt, hắn đã đánh bại Trần Bái Bì ba người, theo quy định bất thành văn của Trần Phủ, hắn hiện tại liền là thay Trần Bái Bì làm đại ca của nơi này, việc phải gặp Trần Phụng Minh để mà báo cáo chút tình cảnh cũng là nên.

“Vân Thanh sư huynh! Phụng Minh Trưởng Lão ba ngày trước liền rời khỏi Đại Mộc Lâm Viện nơi này, đến giờ này còn chưa có trở lại!” Trần Bái Bì cung kính lên tiếng trả lời nói.

Ba ngày trước hắn nghe được phong thanh Trần Phụng Minh có phát hiện ra được nguyên nhân mất tích bí ẩn của các Ngoại Viện đệ tử, liền là đã rời đi nơi này, đến hiện tại còn chưa trở lại, khi nào ông ta trở lại, nói thật sự hắn cũng là không có biết.

"Như vậy có chút đáng tiếc! " Nghe Trần Bái Bì lời nói, Trần Vân Thanh có chút tiếc nuối.

Trần Phụng Minh dù gì cũng là Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ cường giả, có thể cùng người như thế hội kiến, đối với lại Yêu Giả cảnh như Trần Vân Thanh hiện tại rất là bổ ích, đáng tiếc...

...

“Bái Bì sư huynh! Chúng ta phải cúi đầu với thằng nhãi Trần Vân Thanh này mãi hay sao?” Rời đi gian phòng rộng rãi trước đây vốn là của bọn họ rời đến cái gian phòng nhỏ chưa đến mười mét vuông cùng đám Ngoại Viện đệ tử thấp kém khác, Trần Đại Dũng là có chút không có cam tâm lên tiếng nói.

Trần Vân Thanh không có sát đi đám người bọn họ, nhưng là đã chiếm đi sạch sẽ mọi thứ bọn họ có tại nơi đây suốt mấy năm qua, đánh bọn họ xuống cùng đám người thấp kém Ngoại Viện đệ tử cấp thấp một dạng.

Không những thế, sau khi thương thế có chút biến chuyển tốt, liền là phải cùng đám người kia đi đốn cây bổ củi, loại kia công việc tưởng đã lùi xa bọn họ từ mấy năm về trước, không bao giờ trở lại nay liền ùa về.

Tưởng tượng ra đám kia cấp thấp đệ tử cười chê ba huynh đệ bọn họ, hắn thà là đi chết cho xong. Trần Vân Thanh kia lần này đúng là làm nhục bọn họ quá thể mà.

“Bái Bì sư huynh! Tôi cũng có chút không quen!” Đã cố định được thương thế do cánh tay bị Trần Vân Thanh chặt đứt hồi trưa Trần Đại Hùng, cũng liền là gật đầu đồng ý với lại Điền Đại Dũng lời nói.

Tình cảnh khi trưa, lúc mà hơn ba trăm tên Ngoại Viện cấp thấp đệ tử đến bái kiến cùng tung hô Trần Vân Thanh kia, đến hiện tại vẫn là còn in đậm trong đầu của hắn, nhất là ánh mắt khinh bỉ của đám người kia, càng là làm cho bọn họ cảm thấy như vạn tiễn xuyên tâm một dạng, cực kỳ là không có thoải mái, chưa kể mấy ngày đến còn là phải chịu sự khi nhục của đám người kia khi mà thương thế của mình chưa lành. Từ thiên đường đi đến địa ngục loại này cảm giác, đúng là không có dễ chịu chút nào.

“Cúi đầu với lại Trần Vân Thanh tên kia? Làm sao có thể?” Trần Bái Bì hết nhìn hai người anh em của mình đến nhìn ba bát rau dưa chẳng có miếng thịt nào trước mắt, hắn liền là phất tay lên tiếng, có điều hắn cũng liền đã quên mình mới bị thương, động tác quá mạnh làm cho hắn đau đến nhe răng trợn mắt.

Trần Bái Bì hắn vốn xưa nay là Lão Đại, mãi mãi cũng liền là lão đại, không thể nào làm lão nhị hay lão tam cho được, lần này sơ ý bị Trần Vân Thanh đạp đi xuống, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ mãi mãi chịu Trần Vân Thanh tên này đè đầu cưỡi cổ, nhất định hắn liền sẽ lấy lại tất cả những gì mình đã mất.

Trần Vân Thanh lần này sai lầm lớn nhất chính là không có diệt đi Trần Bái Bì hắn đây, cứ chờ mà xem, hắn liền sẽ để cho tên này hối hận vì quyết định ngày hôm nay của mình.

“Bái Bì sư huynh! Tôi biết anh không phải là người thích bỏ cuộc mà!” Trần Đại Dũng mỉm cười lên tiếng tâng bốc.

Trần Vân Thanh tên kia như là Yêu Giả cửu trọng hay là Yêu Sĩ cường giả thì cũng thôi, đám người mình liền là sẽ cam tâm tình nguyện đi theo tên kia kiếm sống, đằng này Trần Vân Thanh chỉ là một cái Yêu Giả lục trọng cảnh giới nho nhỏ, làm sao có thể làm cho ba người bọn họ thần phục cho được.

Như chuyện này truyền ra bên ngoài, ba đại Yêu Giả thất trọng lại tôn xưng một cái Yêu Giả lục trọng làm lão đại, cái kia mất mặt, cũng liền không có kém gì cả ba người bọn họ liên thủ đánh Trần Vân Thanh đâu.

Nói không ngoa lần này Trần Vân Thanh thắng được bọn họ, đa phần là dùng đến mưu kế là chính, thực lực còn chưa thể nào áp đảo bọn họ đây, chỉ cần ba người bọn họ liên thủ lại, tên kia chắc chắn chỉ có một con đường chết.

“Trước tiên là phải đem thương thế trên người chúng ta trị khỏi trước cái đã!”

Trần Bái Bì rất muốn đem Trần Vân Thanh đạp xuống, nhưng hắn cũng hiểu, muốn làm được như thế, liền là phải đem thương thế trên người bọn họ trị khỏi cái đã, chỉ khi thực lực bọn họ khôi phục, cùng liên thủ lại, mới có thể thắng được Trần Vân Thanh.

Cũng trong thời gian này, bọn họ hy vọng cái kia Trần Vân Thanh thực lực không có tiến thêm, hay đột phá cái gì cảnh giới mới được, nếu như không, tính toán của bọn họ cũng chỉ là uổng công.

“Bái Bì sư huynh! Anh có kế hoạch gì?” Trần Đại Dũng lên tiếng hỏi.

Khôi phục thương thế ba người liên thủ liền có thể trấn áp được Trần Vân Thanh tên kia, cái này không chỉ là ba người mình, mà chỉ sợ người bên trong Đại Mộc Lâm viện này đều biết, cả cái Trần Vân Thanh kia cũng biết.

Nhưng vấn đề là Trần Vân Thanh kia có cho bọn họ cơ hội khôi phục hay là không.

Còn nữa, dù tên Trần Vân Thanh kia có quên, mọi tài nguyên của bọn họ đều đã bị Trần Vân Thanh cùng đám chân chó của y trấn lột cả rồi, muốn có một ít tiền mua Đan Dược trị thương, cái này cũng liền khó khăn. Dựa vào bản thân trị thương, e là nửa tháng đến một tháng nữa mới có thể tu hành lại được như bình thường.

Những cái khó khăn này của bọn họ, nghĩ đến Trần Bái Bì này cũng hiểu, nhưng là y vẫn tràn đầy tự tin trên mặt, nghĩ đến trong lòng của y liền là đã có tính toán của riêng mình rồi.

“Tao có trong tay bảy viên Nội Khí Đan, bốn viên Liệu Thương Đan!” Trần Bái Bì một bộ đắc ý mỉm cười lên tiếng nói.

Làm Lão Đại của Đại Mộc Lâm năm năm nay, hắn sao lại không có một chút ít quỹ đen cho được, tất cả những cái này đều là do hắn âm thầm cướp đoạt của đám người Tô gia cùng Mang gia bên kia, đến giờ hắn chưa dùng đến, chính là muốn phòng mọi bất trắc có thể xảy ra, như lần này hắn thảm bại một dạng.

“Quá tốt! Cơ hội đông sơn tái khởi của chúng ta liền là đến rồi!” Cả Trần Đại Hùng cùng Trần Đại Dũng hai người nghe Trần Bái Bì lời nói, hai mắt liền là phát sáng, tràn đầy hy vọng lên tiếng.

Bảy viên Nội Khí Đan, như sử dụng tốt, Trần Bái Bì hoàn toàn có thể đột phá Yêu Giả bát trọng sơ kỳ, thậm chí là trung kỳ.

Như chia đều cho bọn họ, liền có thể đột phá Yêu Giả thất trọng hậu kỳ cũng trong tầm tay, còn bốn viên Liệu Thương Đan kia liền không cần phải nói rồi, chúng nó chính là Đan Dược mà ba người bọn họ cần nhất lúc này, chỉ cần dùng nó, chắc chắn trong vòng ba ngày, bọn họ liền là có thể khôi phục thương thế, khi đó kết cục của Trần Vân Thanh như thế nào, người nào cũng có thể tưởng tượng ra được đến.

Cái này Trần Bái Bì không nghĩ đến còn thủ lại một tay như thế này, bảy viên Nội Khí Đan, bốn viên Liệu Thương Đan, số này tài nguyên quy ra tiền mặt cũng liền là phải có hơn một ngàn đồng vàng rồi, Trần Bái Bì mấy năm nay không nghĩ là vơ vét nhiều đến như thế, còn là không để cho đám người mình biết, thủ đoạn này đúng là cao minh, hai người bọn họ đúng là cam bái hạ phong.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Truyện CV