1. Truyện
  2. Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng
  3. Chương 2
Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 2: Thiên địa dị tượng cùng trứng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thiên gia hai cha con đang ngồi uống rượu, phụ thân nghe nhi tử thổi ngưu bức.

Lúc trước Thiên Đạo Lưu cũng làm Giáo Hoàng, không có nhiều thời gian cho minh nhi tử nên mỗi lần gặp cũng để hắn tuỳ hứng, dù sao Thiên Tầm Tật trước mặt hắn cũng là nhi tử tốt, nên cũng để mặc hắn.

Bỗng nhiên sắc trời tối đen, mây tan mất không còn.

Hiện ra một bầu rời đầy tinh trần lấp lánh, nhật thực cùng nguyệt thực thay nhau xảy ra, gió thổi như long hống, bao phủ khắp Vũ Hồn Thành.

“Chuyện gì đã xảy ra?” Đang thổi ngưu bức Thiêm Tầm Tật cùng đang ngồi nghe Thiên Đạo Lưu bỗng nhiên dưng đưa ly uống rượu, vọt ra ngoài Vũ Hồn Điện.

Không chỉ hai người bọn hắn, liền Kim Ngạc Đấu La cùng vị cung phụng còn lại đều ra ngoài để xem thiên địa dị tượng.

Chỉ thấy dưới Vũ Hồn Thành đều đang toán loạn bộ dáng, tuy tất cả cư dân ở Vũ Hồn Thành đều là Hồn Sư, mạnh hơn người thường, nhưng hôn thiên hám đại cái cảnh tượng này, chắc cũng chỉ có đương thời vị cực hạn Đấu La.

Còn Bỉ Bỉ Đông cũng bị cảnh tượng trước mắt khiếp sợ đến, nhìn thấy nhà mình lão sư đang thận trọng quan sát lấy tình huống, nàng dùng Ngoại Phụ Hồn Cốt - Lục Sí Tử Quang Dực, đây là loại Hồn Cốt mà nàng có được khi hấp thu đệ ngũ Hồn Hoàn – vạn năm Tử Dực Chu Vương.

Khi bay đến bên cạnh Thiên Tầm Tật, nàng cúi đầu nói với hắn cùng các vị cung phụng:

“Gặp qua lão sư, gặp qua các vị cung phụng.”

Tuy Cung Phụng Điện với ngoại giới mà nói là bí mật, nhưng với Thánh Nữ mà nói là phải biết kiến thức, dù sao nàng cũng được dạy dỗ để làm Giáo Hoàng.

“Ân, Đông nhi ngươi cũng tới.”

Thiên Tầm Tật cười nói một chút, các cung phụng thì yên lặng gật đầu, dù sao cũng là siêu cấp Đấu La, ngạo khí vẫn là có, gật đầu với một Hồn Vương vẫn là hành vi công nhận nàng vị này Thánh Nữ.

“Ai da, lão sư a, ngươi xem thiên địa dị tượng này.

Chuyện thú vị như vậy, tại sao lại không ra xem đâu, ngươi xem, ta tu luyện muốn ngán chết rồi.”

Bỉ Bỉ Đông chu mỏ nói, nhìn qua cũng là khả ái.

“Ngươi a, nguơi đang trong giai đoạn hoàng kim, còn không lo tu luyện, đến lúc già như ta hay là các vị cung phụng, lên một cấp cũng khó khăn.” Thiên Tầm Tậ nói cũng không sai, lên siêu cấp Đấu La, một cấp một lạch trời, ai cũng hận khi trẻ không tu luyện nhiều hơn.

Nhưng hắn cũng biết Bỉ Bỉ Đông thiên tính, thoả ham chơi, tuy cũng có dã tâm và khát vọng.

Nhưng mà lúc trẻ mà, thanh xuân năng lượng nhiều, sao lại muốn ngồi yên một chỗ đâu.

“Ta biết rồi, lão sư cứ nói mãi.” Bỉ Bỉ Đông cũng thoả hiệp, dù sao thoả hiệp nhiều, mãi cũng quen.

Nàng cũng chỉ phàn nàn thôi, vẫn tu luyện nghiêm chỉnh, nhưng mà căng thẳng vẫn là thật, nũng nịu với lão sư coi như xả hơi mà thôi.

Nũng nịu xong rồi, nàng mới nghiêm túc hỏi:

“Lão sư, ngài có biết tại sao việc này lại xảy ra không?” Bỉ Bỉ Đông chỉ lên trời nơi mặt trời và mặt trăng hai cái đang cố thôn phệ lẫn nhau.

“Ta cũng không biết được, phụ thân, ngươi có biết không?” Thiên Tầm Tật cũng chịu rồi, dù sao hắn cũng là mới siêu cấp Đấu La, hỏi mình vị này Thiên Không Vô Địch Thiên Đạo Lưu vẫn là ổn thoả.

Thấy các vị cung phụng đang nhắm mắt, hắn biết là họ đang cảm nhận thiên địa Hồn Lực thay đổi.

“Quang Minh nguyên tố cùng Hoả nguyên tố đang reo hò, đây là có chuyện gì?” Thiên Đạo Lưu nhíu mày nói.

“Hoả Nguyên tố đúng là rất nóng nảy đâu.” Hoả Sư Đấu La nói.

“Kim nguyên tố cũng đang trong trạng thái kích động.” Một thân lực lưỡng mang hoàng kim giáp người niên Kim Ngạc Đấu La cũng nói.

“Đúng vậy a.” Thân âm nhu Kim Ngô Đấu La đồng tình với Kim Ngạc.

“Thổ nguyên tố cũng vậy.” Thánh Long Đấu La Thác Bạt Hi cũng mở miệng.

“Thủy nguyên tố cũng có tình trạng tương tự.” Một đầu tóc lam lão giả Kình Sa Đấu La nói.

Ở đây chỉ có hai người không cảm nhận được là Bỉ Bỉ Đông cùng Ma Hùng Đấu La, do cả hai đều không có nguyên tố Vũ Hồn.

“Tật nhi, ngươi kêu Nguyệt Quan cùng Quỷ Mị đến đây.”

“Được.”

“Nguyệt Quan, Quỷ Mị.”

Thiên Tầm Tật tiếng nói vừa rơi xuống, một vàng một đen hai đạo thân ảnh xuất hiện.

Một người mang kim giáp, tóc ngắn vàng có một mảng tóc màu bạc phía trước, gương mặt yêu diễm, không hầu kết, nói chung là diêm dúa loè loẹt.

Cúc Đấu La Nguyệt Quan, cấp Vũ Hồn Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc.

Một người thân mang giáp đen nhám với cổ áo đỏ bóng, tóc đen ngang vai, trên mặt có đặc thù hình xăm, nhìn lãnh khốc vô tình, cũng là bạn tốt của Cúc Đấu La.

Quỷ Đấu La Quỷ Mị, cấp Vũ Hồn Quỷ Mị.

Hai bọn hắn đồng thời quỳ xuống, hành lễ nói:

“Gặp qua Giáo Hoàng bệ hạ, chư vị cung phụng cùng Thánh Nữ miện hạ.”

“Đứng lên đi.”

Thiên Tầm Tật kêu hai người bon họ đứng lên, dù sao cũng là mình thuộc hạ tâm phúc, không nên quá lạnh lùng.

“Đại cung phụng có việc dặn dò chúng ta?” Hai vị Phong Hào Đấu La này đang rất là căng thẳng, bởi từ lúc bọn hắn được đăng ký Phong Hào đến giờ vẫn chưa thấy qua trực tiếp Cung Phụng Điện, bởi những vị này mới gọi là thần long thấy đầu không thấy đuôi, liền có bao nhiêu người bọn hắn cũng chẳng biết.

Phải biết, vị trí mà bọn họ muốn tới đó chính là Cung Phụng Điện, cấp trở lên mới đươc chiêu nạp, phải nói là bức cách.

Bây giờ Đại cung phụng, truyền thuyết của Hồn Sư Giới, gọi bọn họ đến, không sợ mới là lạ.

“Ân, ta cần các ngươi sử dụng Vũ Hồn cảm nhận nguyên tố xung quanh có biến đổi gì không?”

“Được.”

Hai người lần lượt kêu gọi Vũ Hồn của mình, cảm nhận xung quanh nguyên tố.

“Kim nguyên tố cùng Mộc nguyên tố đang… vui mừng?” Nguyệt Quan khó tin nói.

“Hắc Ám nguyên tố cũng vậy.” Quỷ Mị cũng lạnh nhạt đáp.

Đám người nghe xong cũng trầm mặc.

Quang, Ám, Mộc, Hoả, Thổ cùng Kim nguyên tố đang bạo động, bọn họ cũng không biết đang có chuyện gì xảy ra.

Nguyên Tố Triều Tịch chỉ xảy ra ở Long Thần đại chiến, Thiên Sứ Thần cùng Hải Thần hai vị hậu kỳ nhất cấp thần không biết là tất nhiên, dù sao đây cũng là thảm trạng của Thần Giới, không lộ phong phanh được.

Tất nhiên là chính Thiên Sứ Thần cũng không biết, thì hắn Đại Tế Ti cũng không biết.

Nên Thiên Đạo Lưu cũng thở dài bất lực, nói:

“Chờ theo dõi kỳ biến a.”

...

Sau một tiếng đồng hồ, mặt trăng cùng mặt trời ngừng thôn phệ lẫn nhau.

Mặt trời toả ra ánh hoàng kim rực rỡ, còn mặt trăng toả ra u quang màu tím huyền bí.

“Thật là đẹp a!”.

Bỉ Bỉ Đông và các cô gái dưới thành đều nhìn ngây ngốc cảnh tượng này.

Sau đó bọn chúng tách nhau ra, hoàng nhật cùng tử nguyệt biến thành đồng tử của một cặp mắt nhìn xuống Vũ Hồn Thành.

Đôi mắt tang thương và cổ lão đó nhìn xuống Vũ Hồn Thành, khiến tất cả đều cảm thấy thái sơn áp đỉnh.

“Thần Lực!”

“Là Thần chi sao?”

Thiên Đạo Lưu cũng biết uy thế này chỉ có thể là Thần, nhưng hắn cũng không biết Thần tại Đấu La Đại Lục cũng khó có thể hạ giới, bởi tại Thần Giới có Tu La Thần Vương quản lý trật tự.

“Các ngươi mau quỳ xuống bái kiến Thần!” Thiên Đạo Lưu hô to đến toàn bộ Vũ Hồn Thành, đồng thời siêu cấp Đấu La uy áp buông xuống ,khiến tất cả mọi người trong thành đều quỳ xuống.

Đám người bên hắn cũng chịu áp lực mà quỳ xuống, nhưng không ai dám nói lời nào, dù sao Thần chi danh, không thể nhục.

Bỉ Bỉ Đông cũng là nội tâm kinh động.

“Thần sao? Ta có thể đạt đến cảnh giới này sao?”

Thiên Đạo Lưu cũng không biết vị Thần này tính tình thế nào, nếu không nói hai lời mà diệt thành thì có dùng hết Thiên Sứ Thần ban cho Thần Lực có sẵn cũng không đỡ được.

Vũ Hồn Thành cư dân cũng từ mê mang đến biết là Thần hạ thế, khi quỳ chắp tay trước ngực mà cầu nguyện.

...

Đôi mắt kia nhìn phía dưới đám người đang điên cuồng cầu nguyện lấy, cũng không để ý lắm, truyền thần tín vào trong não hải của Bỉ Bỉ Đông đám người.

“Nơi đây không tiện, tới Giáo Hoàng Điện.”

Sau đó đôi mắt thu nhỏ rồi bay vào Giáo Hoàng Điện.

Bên ngoài Nguyên Tố Triều Tịch vẫn đang gia tốc tốc độ bão hoà của nguyên tố.

Đám người thấy vậy, rất là kinh hãi.

Nhất là Tiên Đạo Lưu, đây là thần tín a, ngay cả hắn cũng mới nhận được một lần, nội dung là phong hắn làm Đại Tế Ti.

“Đại ca, trong đầu ta có một đoạn tin kêu ta đi Giáo Hoàng Điện.” Kim Ngạc Đấu La nói với Thiên Đạo Lưu.

“Ta cũng vậy.” Các cung phụng còn lại nói.

“Phụ thân, ta cũng vậy.” Thiên Tầm Tật

“Đại cung phụng, ta cũng vậy.” Nguyệt Quan và Quỷ Mị đều nói.

“Lão sư, ta cũng vậy.” Bỉ Bỉ Đông tiếng nói vừa ra, ai cũng im lặng nghi ngờ nhìn nàng, Phong Hào Đấu La nhận thần tín còn được, ngươi một tiểu Hồn Đế chưa tới được Thần kêu làm gì.

“Mồ, các vị đều không tin ta, không phải nó bảo: Nơi đây không tiện, đi Giáo Hoàng Điện sao.” Bỉ Bỉ Đông nhìn mấy cái kia đạo ánh mắt không tin, uỷ khuất nói.

Ai cũng xoay đầu nhìn vào Thiên Đạo Lưu, bao gồm cả Thiên Tầm Tật.

Ở đay hắn là mạnh nhất, hơn nữa là người duy nhất tiếp xúc với Thần chi, liên quan đến Thần, bọn hắn không hề có bất kỳ kinh nghiệm nào.

“Thôi được rồi, dẫn nàng đi.

Thần tự có mình sắp xếp.” Thiên Đạo Lưu nói như vậy rồi, cũng chẳng ai ý kiến gì, Thần tâm cơ, không ai hiểu được.

“Đi thôi.” Dẫn đầu là Thiên Đạo Lưu, sau đó là các cung phụng, tiếp đó là Thiên Tầm Tật, Bỉ Bỉ Đông và Cúc Quỷ nhị lão.

Giáo Hoàng Điện

Trên Giáo Hoàng Điện, một người có cơ thể hư vô mờ mịt đang ngồi trên Giáo Hoàng bảo toạ, chỉ thấy cặp mắt kia của hắn toả ra u quang hoàng sắc cung tử sắc, ăn từng trái nho trong tay.

“Haizz, thật là xui xẻo a, tính toán thí nghiệm một chút, lại đánh bay một linh hồn ra khỏi Luân Hồi, hắn còn chưa uống canh Mạnh bà đâu.”

“Thôi kệ, đáp ứng tiểu tử kia rồi, vị diện Đấu La, còn thiên phú gì đó thì vẫn được.”

Bỗng nghĩ đến điều gì, hắn bỏ cả chùm nho vào miệng, bàn tay vốn nên cầm nho lại xuất hiện một chiếc ngân sắc phượng vũ.

Vừa vuốt ve chiếc lông vũ vừa nghĩ.

“Đây là định mệnh ngươi nói sao?”

“Tới rồi, tới rồi.”

Thấy có mấy người tới, hắn nhảy ra khỏi bảo tạo, dù sao cũng là nhân gia bảo toạ a, không thể tự ý ngồi như vậy được.

“Các ngươi đều đã tới!”

Nhưng cũng không ai dám trả lời, đây là Thần, đỉnh cấp tồn tại, huỷ thiên diệt địa, sai một ly đi một mạng a.

Bọn họ đồng thời quỳ xuống, đồng thanh nói.

“Chúng nhân gặp qua Thần minh.” Đây là câu nói bọn hắn đã quyết định kỹ trên đường đi tới.

“Không khách khí, không khách khí.” Tên Thần kia phủi tay, dùng lực lượng kéo bọn hắn lên.

“Đa tạ Thần Minh.” Thiên Đạo Lưu thấy Thần Lực tác động lên cơ thể, càng chắc chắn hơn phỏng đoán của mình

“Bản toạ muốn nhờ các ngươi một chuyện.”

“Mời Thần nói.” Thiên Đạo Lưu nói.

“Được.”

Búng tay một cái, toàn bộ Nguyên Tố Chi Lực bên trong Vũ Hồn Thành ngưng tụ thành cao mét thải sắc lốc xoáy trong Giáo Hoàng Điện.

“Thật mạnh Nguyên Tố Chi Lực.” Đám người nghĩ thầm.

Sau đó, vị Thần kia ngưng tụ một giọt tinh huyết, giọt máu của hắn màu tím pha vàng, nhìn quý khí mười phần.

Khi giọt máu được ngưng tụ, cả Giáo Hoàng Điện đều nứt.

“Chậc, xem ra là quá tay.” Hư vô thân ảnh kia nói lầm bầm.

“Thật mạnh, còn khiến ta bị áp chế, đây là cấp độ sống áp chế sao?” Thiên Đạo Lưu có cảm giác mình như một cái Hồn Sư bị Phong Hào nhìn chằm chằm vào.

Ngay cả Thiên Đạo Lưu đều bị như thế, đừng nói những người khác, bọn hắn đều đang cố gắng vận chuyển Hồn Lực nhằm giảm tải áp chế lực lượng.

Sau đó một lục sắc dung dịch được hình thành trong vòng xoáy.

Vòng xoáy vẫn đang tiếp tục, một cái ngân sắc lông vũ được "Thần" cho vào trong.

“Hi vọng tộc đàn của ngươi sẽ truyền thừa tiếp trên người tên tiểu tử này.”

Đôi mắt kia toả ra một lượng lớn Thần Lực, bao khoả vòng lốc xoáy, rồi từ từ nén lại để toàn bộ Nguyên Tố Chi Lực còn thừa bão hoà vào trong dung dịch.

“Ngưng!”

Ngưng một tiếng, toàn bộ dung dịch hoá thành màu vàng kim, sau đó là hấp thu Thần Lực xung quanh, tạo thành vỏ bọc bên ngoài, cuối cùng biến thành một trái trứng cao cm có hai màu tím vàng.

Truyện CV