1. Truyện
  2. Đế Chế Đại Việt
  3. Chương 4
Đế Chế Đại Việt

Chương 4: Ngày mới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sáng hôm sau Lý Anh Tú tỉnh dậy từ rất sớm. Thói quen này đã được hắn giữ từ kiếp trước. Nhìn qua bên cạnh Thánh Gióng với thân hình trẻ em ba tuổi gian hai chân, hai tay thành chữ đại mà ngủ mà Cao Lỗ lại không thấy đâu. Buổi tối ngày hôm qua Lý Anh Tú, Thánh Gióng và Cao Lỗ ngủ chung một gian nhà.

Lý Anh Tú bước ra trước cửa khẽ vươn mình, làm một vài động tác khởi động cơ thể, không khí tại dị giới thật trong lành, không có quá nhiều cacbon đioxit, không có hiệu ứng nhà kính, thiên nhiên quả thật rất tươi đẹp, cung cấp cho con người một môi trường sống tốt lành thế nhưng con người đang dần phá hủy nó.

Bỗng nhiên một tia sáng đỏ thu hút lấy Lý Tú Anh. Mới sáng sớm nhưng lò rèn lại nổi lửa, đi đến hắn liền thấy Cao Lỗ để mình trần đang hì hục nung một thỏi sắt đỏ. Lý Anh Tú đến gần nói.

- Cao Lỗ tướng quân, ngươi đang làm gì thế?

Cao Lỗ thấy hắn liền khom người chào nói.

- Bẩm Việt vương, thần đang định rèn một thanh kiếm sắt cho ngài. Trước kia thần từng đi lên phương Bắc thấy người đất Bắc đã chuyển sang dùng đồ sắt rất nhiều. Thần hi vọng quân đội sau này của chúng ta cũng có thể trang bị toàn quân đồ sắt.

Cao Lỗ từng đi lên phía Bắc để học cách rèn sắt. Tuy chỉ luyện ra được sắt non nhưng so với đồ đồng thì cách xa một trời một vực. Âu Lạc thời An Dương Vương đồ sắt cũng đã được dùng để rèn vũ khí, thế nhưng chỉ một số lượng nhỏ tướng lĩnh mới được dùng, bình thường binh sĩ vẫn là dùng vũ khí bằng đồng thau. Trong các tộc Bách Việt sử dụng đồ đồng thì nền văn hóa đồ đồng của tộc Lạc Việt phát triển cao nhất. Có thể nói trình độ của cư dân Lạc Việt đã phát triển đến đỉnh cao của nghệ thuật đúc đồng. Bởi vậy mà khi đối mặt với các quốc gia phương Bắc trang bị của Âu Lạc không hề tỏ ra yếu kém.

- Cao Lỗ tướng quân yên tâm, tương lai quân đội của ta sẽ không chỉ sử dụng vũ khí bằng sắt mà còn bằng thép.

Tuy Lý Anh Tú không hề có một chút kiến thức nào về luyện kim, nhưng hệ thống lại là một cái Bug. Bất cứ quặng đồng hoặc quặng sắt được khai thác và chuyển vào kho liền lập tức iền có chất lượng của trình độ luyện kim của thời đại. Trình độ luyện kim của vương quốc phụ thuộc vào trình độ của thời đại. Ví dụ như hắn đang ở thời đại Văn Lang - Âu Lạc, trình độ luyện kim của cư dân làng Cổ Loa cũng chỉ là luyện ra đồng thau, quặng đồng chuyển vào kho lập tức chuyển thành đồng thau, bỏ qua bước tinh luyện và gia công, những thỏi đồng thau đã nằm ngăn nắp trong nhà kho.

Nhưng thời đại Văn Lang - Âu Lạc đầu chỉ có đồng thau. Phải biết thời đại này được hệ thống tính mãi đến thế kỷ thứ X. Lúc đó trình độ luyện kim đã luyện ra được thép chứ không phải là đồng thau hay sắt non nữa. Tuy nhiên hắn cần có đủ tài nguyên để nâng cấp. May mắn cho Lý Anh Tú là triệu hoán ra Cao Lỗ làm hắn liền đạt được trình độ luyện ra sắt non. Nếu không hắn lại phải tốn tài nguyên để nâng cấp thêm một lần.

Lúc này đã tầm năm giờ sáng, các cư dân của làng liền thức dậy, theo nhiệm vụ của mình ngày hôm qua đi làm việc. Đối với cư dân nông nghiệp, dậy sớm làm việc đã trở thành một bản năng của họ.

“Đinh, binh lính huấn luyện hoàn tất, mời kiểm tra.”

Chỉ mới qua một đêm không ngờ binh lính lại huấn luyện xong. Lý Anh Tú liền chạy đến trại lính. Lúc này trên sân đứng tám người thanh niên cởi trần, đóng khố, trên đầu đội một nhánh lông vũ, trước ngực là hộ tâm kính. Hai cung tiễn thủ tay cầm nỏ, bên hông còn có một con dao, bộ binh thì cầm một thanh trường thương chỉ dài gần hai mét, khiên chữ nhật bằng gỗ. Đó là yêu cầu của Lý Anh Tú, nếu đối phó với kỵ binh trường thương tất nhiên là càng dài càng tốt, nhưng hiện tại hắn ở trong rừng, trường thương quá dài lại ảnh hưởng đến sự linh hoạt và khả năng phòng ngự của binh sĩ. Trường thương dài gần hai mét binh sĩ có thể một tay cầm thương, một tay cầm thuẫn để chiến đầu. Nhiệm vụ chủ yếu của họ hiện tại không phải là xung phong mà là bảo vệ cung tiễn thủ phía sau, nên khả năng phòng ngự được ưu tiên.

Đội quân hiện tại quá ít người nên thống nhất dưới sự chỉ huy của Lý Anh Tú. Hắn rất tự tin chỉ huy trăm người thì không thể nhưng vài chục người thì hoàn toàn không là vấn đề. Lý Anh Tú trước tiên liên luyện cho họ các mệnh lệnh đơn giản như quay trái, quay phải, đi đều,… để tập luyện tính kỷ luật, đồng bộ, làm theo mệnh lệnh của họ. Tám binh sĩ tuy không biết Việt vương bắt họ làm vậy để làm gì nhưng vẫn nhất nhất làm theo. Người Việt cổ chính là dễ thương như vậy, thật thà, chân chất và trung thành.

Sau khi luyện một lúc cảm thấy binh sĩ đã có chút quen thuộc Lý Anh Tú bắt đầu dạy họ đội hình đầu tiên. Viên trận. Vì sao không phải là phương trận mà lại là viên trận? Chính vì quân của hắn quá ít người. Phương trận rất thích hợp để tấn công, rút lui chiến thuật, hoặc tổ chức phòng ngự rất hiệu quả, nhưng khi số lượng bị áp đảo thì đội hình thích hợp nhất chính là viên trận, không cần tốn quá nhiều người để có thể phòng ngự cả bốn mặt, khi tấn công lại có thể mở ra một diễn tích rộng. Không thể nghi ngờ hiện tại viên trận hoàn toàn thích hợp với tình hình Lý Anh Tú hiện tại.

Để binh sĩ tập luyện quen thuộc một chút liền đã đến tám giờ sáng. Những nữ nhân làm nông từ hai mẫu đất đã trở về phụ giúp người khác chuẩn bị bữa sáng. Lại nói về hai mẫu đất Lý Anh Tú cũng chỉ chọn trồng khoai lang. Đúng, chính là khoai lang. Có những tài liệu cho rằng khoai lang có nguồn gốc từ Nam Mỹ du nhập vào nước ta từ Trung Quốc. Thế nhưng những gì hắn được học về văn hóa Văn Lang thì từ thời Văn Lang - Âu Lạc khoai đã là một loại thức ăn của người dân bên cạnh lúa gạo, chỉ là lúc này người dân chưa biết cách nhân giống, gieo trồng loại củ này nên nó không được phổ biến về sau qua quá trình tiếp thu văn hóa thì khoai lang mới được gieo trồng trên diện rộng. Thậm chí khoai lang còn xuất hiện trong các câu chuyện cổ tích của Việt quốc lại càng củng cố thêm cho luận điểm trên.

Khoai lang bình thường được trồng vào mùa thu, thu hoạch sau - ngày nhưng dưới tác động của hệ thống khoai hắn trồng bất chấp thời tiết, thời gian thu hoạch rút ngắn lại chỉ còn bốn mươi ngày. Trừ khi bị thiên tai, hạn hán nếu không sẽ không có khả năng mất mùa.

Hệ thống nghịch thiên như vậy Lý Anh Tú cũng rất muốn trồng lúa nước, dù sao lúa gạo vẫn là loại cây lương thực chính của nhân dân Âu Lạc, nhưng khỗ nổi cạnh làng hắn không có con sông nào, chỉ có một con suối cung cấp nước cho sinh hoạt, tưới tiêu vài mẫu khoai lang còn có thể, nếu muốn trồng lúa nước thì lại kém xa. Cũng chí vì thế mà Lý Anh Tú hôm nay muốn đi do thám xung quanh, tìm kiếm một nơi có thể xây dựng căn cứ tốt hơn, ít nhất là có thể trồng trọt lúa nước.

“Đinh! Hệ thống triệu hoán cư dân làm lạnh xong, đã có thể triệu hoán mười cư dân.”

Qua một ngày Lý Anh Tú lại có thể miễn phí triệu hoán cư dân. Một ngày mười người, qua một tháng liền đạt đến ba trăm người, Cổ Loa hoàn toàn có thể đạt đến một cái làng nhỏ.

- Triệu hoán!

“Đinh! Thành công triệu hoán mười cư dân (Sáu nam, bốn nữ)”

Lần này lại chỉ là những người ở độ tuổi thanh niên khỏe mạnh, không có người già và trẻ em. Nghĩ đến đây Lý Anh Tú chợt nghĩ có khi nào một lần triệu hoán lại ra cả mười người già hoặc mười đứa trẻ. Như thế cũng quá hố đi, nhưng lại rất có khả năng.

Lần này lại triệu hoán ra một cái thợ dệt, một cái thợ mộc và hai cái thợ may vá, tư chất đều là hạng B. Lý Anh Tú liền phân phó khai phá thêm hai mẫu đất, một mẫu để trồng cây đay, một mẫu để trồng dâu. Y phục là một vấn đề Lý Anh Tú để ý đến, dù sao mỗi cư dân triệu hoán ra lại chỉ có một bộ y phục, nư thế không quá vệ sinh. Nhất là nam nhân cả ngày đóng khố hoạt động, nếu không có cái thay sớm muộn cũng bị sùi mào gà.

Bây giờ dân số đạt đến bốn mươi người, bốn căn nhà sàn hiển nhiên không thể đáp ứng đủ. Lý Anh Tú liền phân phó thợ mộc cùng hai thanh niên đi xây thêm bốn căn nhà sàn. Làm xong thì phụ giúp hai cái thợ may xây một nhà dệt và may vá. Phải nói rằng hệ thống làm theo AOE rất tốt, từ xây nhà, đốn củi, bắt cá… bất kể nam nữ đều làm được, chỉ là không có tay nghề chuyên nghiệp tiến độ sẽ rất chậm. Phân công xong mọi thứ Lý Anh Tú mới được hệ thống báo lại, trong kho đã hết gỗ. Đúng là dù trong game hay ngoài đời thật khởi đầu lúc nào lượng gỗ tiêu hao cũng rất lớn. Lý Anh Tú lại phân thêm hai người đến gỗ trường để khai thác, mà những nữ nhân hiện tại còn không có nhiệm vụ Lý Anh Tú liền để họ vào trại lính để huấn luyện làm dân binh. Dù sao dân binh đào tạo nhanh lắm, chỉ cần hai tiếng đồng hồ liền có thể. Theo đúng phương hướng ban đầu của hắn. Toàn dân làm binh.

Truyện CV