“Đúng rồi, bây giờ chúng ta đang ở đâu đây ?”
“Kutsk, một thị trấn nhở nằm ở phía bắc nước Nga” Natasha đáp lại câu hỏi của Alex, “cảng Magadan cách nơi này chưa đến km !”
Hơi suy tư một chút, Alex quyết định, “Vậy thì hai ta khởi hành thôi, đến được đó càng sớm càng tốt !”
“Nhưng...vết thương của anh ?” Nat hơi nhíu mày lo lắng hỏi
“Dont worry, anh có khả năng hồi phục thương thế rất tốt, mặc dù chưa hoàn toàn khỏi hẳn nhưng để vận động nhẹ nhàng thì được !”
Alex không hề nói điêu với Natasha, thể chất hắn, hoặc phải nói là thể chất của tất cả các shinobi, đều có khả năng hồi phục rất cao.
Nếu không phải vết thương chí mạng, thì chỉ cần mấy ngày, sẽ hoàn toàn khỏi hẳn.
Thể chất này cũng ngang ngửa với khả năng hồi phục của Caiptain America.
...........
Ngày tháng năm
h trưa, cảng Magadan thuộc biển Kara phía bắc nước Nga.
Đây là bến cảng duy nhất của biển này, quy mô cực kì rộng lớn.
Người dân xung quanh đây chủ yếu sống bằng nghề đánh bắt cá.
Không những thế, nơi này còn có cảnh sắc vô cùng đẹp đẽ.
Dưới ánh mắt trời ban trưa, mặt biển Kara bị đóng băng trải dài ra mãi tít phía xa chân trời, lúc này đang phản chiếu lại những tia nắng, khiến cho người nào ở đấy cảm thấy giống như đang ở một vương quốc pha lê.
Hôm nay, cảng Magadan nghênh đón hai vị khách “không mời mà đến”...
Ngồi ở một chiếc ghế trên đê của bến cảng, Alex nhìn về phía trước, vừa cảm thụ gió rét lạnh giá, vừa nhìn về mặt biển bị đóng băng, không khỏi thốt lên một tiếng cảm thán, “So beautiful !”
Bên cạnh hắn, Natasha mặc một chiếc áo khoác bông rất dầy, trên chân đi một đôi giày đạp tuyết, ngồi tựa đầu vào vai Alex.
Alex vòng tay ôm lấy cô, đồng thời hỏi: “Còn bao lâu nữa vậy ?”
“Còn khoảng phút nữa thôi...” Nat cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, bĩnh tĩnh đáp lại.
Từ thị trấn nhỏ Kutsk, hai người lái xe đi đến điểm hẹn.
Vì lần này không ai đám sát thủ đuổi theo sau lưng quấy rối, Alex và Nat lái xe từ từ, dạo chơi, tận hưởng cảm giác thoải mái hiếm có sau mấy ngày căng thẳng.
Mà một tiếng trước đó, hai người đã tới được địa điểm ước định kế hoạch rút lui – cảng Magadan.
Bây giờ, cách thời gian S.H.I.E.L.D ước hẹn chỉ còn khoảng phút.
Bởi vậy, vì muốn lưu giữ lại kỷ niệm riêng của cả hai, Alex quyết định, dành thời gian còn lại, đi tới bờ biển.
Cả hai ôm lấy nhau ngồi trên ghế nói chuyện vu vơ.
Ngồi tựa vào vai Alex, Natasha ngẩng đầu nhìn mặt trời đang treo trên đỉnh đầu, trong giọng nói mang theo nửa phần kinh ngạc, nửa phần cảm khái: “Thật là kỳ lạ, em nghe người ta nói, ở biển Kara có rất ít thời gian trời nắng như thế này...”
“Oh! Is that right ?” Nghe lời nói của Natasha, Alex mỉm cười, “Như vậy hai ta hiếm khi tới đây một lần, lại gặp được chuyện ít khi xảy ra này, chẳng phải là cựuc kì may mắn...”
“May mắn sao...Có lẽ...từ khi gặp được anh, em bắt đầu gặp nhiều may mắn hơn !” Natasha nở một nụ cười tươi, đôi mắt nhìn Alex rồi lại nhìn về phía xa chân trời.
Từ khi cô gặp được Alex, có cảm giác rằng, cuộc sống thoải mái hơn rất nhiều, mọi thứ Alex đều gánh vác hết, từ việc suy nghĩ kế hoạch chạy trốn đến việc xử lý địch nhân, bảo hộ lấy cô.
Mà vừa rồi, trên đường đến đây, Alex đã nói cho cô biết về tổ chức cô sắp ra nhập thuộc sự quản lý của UNSC ( Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc ), trong lòng cô càng buông lỏng thoải mái hơn rất nhiều.
“Cơ quan Tình Báo Tham Mưu, Điều Tra và Hậu Cần quân sự !” Cái tên này, cô cũng có biết được chút ít.
Từ khi xác định mối quan hệ với Alex, Natasha cũng không quan tâm lắm đến việc cô sẽ gia nhập vào nơi như thế nào.
Chỉ cần Alex đi đâu, cô đi theo đó.
Nhưng một người đã sống trong qua khứ tăm tối như Nat, thì làm sao chả muốn tương lai mình sẽ tươi sáng, tốt đẹp hơn.
Vì vậy, biết tin sắp gia nhập S.H.I.E.L.D, toàn bộ chút xíu lo lắng còn xót lại trong lòng của Natasha, đều biết mất sạch sẽ.
“Nếu như vào S.H.I.E.L.D, em dự định làm chức vụ gì ?” Đột nhiên Alex quay sang hỏi Natasha.
“Em cũng không biết...chắc là dựa theo cấp trên phân phó thôi.
Dù sao cũng không quan trọng, ở cùng anh là được !” Natasha mỉm cười đáp lại.
“Anh thì muốn em trở thành đặc vụ, và anh cũng nghĩ chắc chắn rằng em sẽ trở thành một đặc vụ !”
“Bởi vì em có thể làm được những việc mà rất nhiều người không thể làm được !”
Nói xong, Alex quay đầu nhìn khuôn mặt hiếm có vui vẻ như vậy của Natasha, “Huống chi, anh và em kết hợp lại với nhau, tạo nên một tổ hợp mạnh như vậy !”
Nghe Alex nói vậy, Natasha bật cười, “Hahaha...”
Sau đó quay mặt lại, trợn mắt nhìn Alex, “Gì mà mạnh như vậy ? Toàn là anh tranh công của em !”
“Heyy, No...Đấy người gọi là một người đàn ông luôn luôn phải đứng phía trước che chở lấy người phụ nữ.
Cái này không phải là tranh công”
Nói xong, Alex áp khuôn mặt lại gần, hai trán chạm nhau, cạ cạ chiếc mũi vào mũi của Nat, “Anh sẽ vĩnh viễn bảo vệ em !”
..........
Ngay lúc hai người đang “bày tỏ tình cảm”, thời gian trôi nhanh qua.
Đúng lúc này, phía trên mặt biển, một bóng mờ to lớn dần dần hiện lên.
“Đó là ?”
Dưới ánh mắt vo cùng kinh ngạc của Natasha, một chiếc chiến đấu cơ Quinjet của S.H.I.E.L.D giải trừ trạng thái tàng hình, xuất hiện trước mặt hai người.
Vù...Vù...Vù...
Động cơ phản lực mạnh mẽ, lay động không khí xung quanh, tạo thành những cơn gió thổi tung mái tóc của hai người.
Chiếc Quinjet đáp xuống một khoảng đất trống gần đó, phần đuôi máy bay từ từ mở ra một cánh cửa.
Alex kéo tay Natasha tiến về phía trước, khi đến trước cửa, hắn quay sang, mỉm cười nói một câu: “Hoan nghênh gia nhập vào S.H.I.E.L.D, Nat !”
............
Sau hơn h đồng hồ...
Trên bầu trời vùng ngoài ô Washington D.C...
Một chiếc chiến đấu cơ thoát khỏi tàng hình, kèm theo tiếng động cơ turbine vang lên cực lớn, chậm rãi hạ xuống bãi đáp máy bay của một toà nhà cao ốc.
Cửa chiếc Quinjet từ từ hạ xuống, một thân ảnh cao lớn, bước chân trầm ổn, chậm rãi đi xuống.
Mà đi theo ngay bên cạnh hắn, là một nữ nhân tóc đỏ xinh đẹp.
“Đây là tòa nhà Triskelion, tổng bộ của S.H.I.E.L.D” Alex giới thiệu cho Natasha.
Vừa bước vào đại sảnh, xung quanh cũng không có nhiều người, vì hiện tại đang là h tối.
Alex nhìn về phía trước, thấy được Hawkeye Clint Barton đang từ từ đi về phía hắn.
“Tôi tưởng ảnh chết ở Nga rồi chứ !” Barton mỉm cười nhìn Alex, trêu một câu.
“Tôi uống rượu với anh chưa cảm thấy đã, vì vậy từ địa ngục mò lên tìm anh uống tiếp !” Alex ngay lập tức cũng cười trêu đáp lại.
Hai người liền ôm lấy nhau, bạn bè, đôi khi chỉ cần như vậy.
Sau đó, Barton liền quay sang nhìn Natasha một chút rồi ngay lập tức nghi ngờ:
“Người này là ?”
“Oh, xin giới thiệu, đây là bạn gái của tôi Natasha Romanoff, đồng thời sắp tới cũng là đồng nghiệp mới của chúng ta !” Alex giả thích.
“Hi, Nice to meet u !” Chờ Alex nói xong, Natasha liền đưa một tay ra, chào hỏi Clint.
Barton cũng không thất lễ, lập tức bắt tay với cô, đáp lại: “Me too !” Ngay sau đó dùng ánh mắt tràn đầy ý cười quay sang nhìn Alex
“Sang Nga làm nhiệm vụ mấy tháng, kiếm về một cô bạn gái...!u r good, very good !”
“Yeah...nhưng cũng chưa bằng được anh” mỉm cười đáp lại, sau đó Alex nói tiếp
“Thôi...mấy ngày sau tôi với anh tiếp tục uống rượu với nhau, bây giờ tôi phải lên gặp Nick, bàn giao nhiệm vụ”
Nói xong, Alex và Natasha tiếp tục tiến tới.
Đi thang máy, rất nhanh liền tới khu phòng giám đốc.
“Đinh”
Cửa thanh máy vừa mở ra, Alex liền thấy một người phụ nữ cao gấy xinh đẹp đang đứng tại trước mặt.
Alex hơi nhíu lại lông mày, sau đó hơi mỉm cười , “Đặc vụ Hill, đã lâu không gặp !”
Nghe được Alex nói, Natasha cũng tò mò nhìn nữ nhân này, trông có vẻ giống như một người thư ký.
Maria Hill mỉm cười, nói lời chào: “Good evening, đặc vụ Alex, Ms.Romanoff, giám đốc đang ở trong phòng chờ hai người !”
Nói xong, Hill liền xuay người dẫn hai người đến trước cửa phòng giám đốc, gõ vài phát lên cách cửa, sau đó lên tiếng: “Giám đốc, hai người bọn họ đã tới”
“Để họ vào !”
“Yes !”
Dưới cái nhìn chăm chú của Hill, Alex và Natasha tiến vào trong phòng.
Giống như mọi lần, Nick Fury ngồi trên chiếc ghế giám đốc của mình, hai bàn tay đan vào với nhau, chống lên trên bàn.
Nhìn khuôn mặt đen như than và không biểu bất ký cảm xúc nào của Fury, Alex rất khó đoán được ông ta đang nghĩ gì.
Ngay lúc này, Fury lên tiếng
“Cảm ơn anh, đặc vụ Alex, làm rất tốt !”
“Không có gì...” Alex nhẹ nhàng lắc đầu.
Nói vài câu với Alex xong, Nick Fury chuyển hướng về phía Natasha đang đứng một bên, đưa tay phải ra, “Hi, ta là giám đốc của S.H.I.E.L.D, Nicholas Joseph Fury, nice to meet u, Ms.
Romanoff”.
Đối mặt với thiện ý của Fury, Natasha cũng không nghĩ quá nhiều, trực tiếp duỗi tay ra cầm lấy tay của Nick, mỉm cười nói: “Me too, nice to meet u !”
“Trên đường chắc cũng có nhiều cực khổ, mỏi mệt.
Đặc vụ Alex, anh có thể ra ngoài uống cốc coffee, nghỉ ngơi một chút.
Tôi có vài lời muốn nói với quý cô Natasha..”
“Ok !” Alex hơi gật đầu, liền quay người ra khỏi phòng.
Ngay lúc sắp đóng của, hắn thấy Natasha quay người lại, nhìn hắn nháy mắt, giống như đang nói với hắn: “Đừng lo lắng, em không có chuyện gì !”
Alex bật cười, cũng nháy mặt lại với Nat, sau đó đóng cửa.
Sau khi ra khỏi phòng, Alex lấy cho mình một cốc Coffee nóng, đứng phía trước cửa sổ sát đất, ngắm nhìn khung cảnh buổi tối của thủ đô Washington sầm uất.
Nick Fury cùng Natasha nói chuyện cũng không qua lâu.
Sau khoảng phút, nghe được động tĩnh, Alex quay đầu nhìn lại thấy Natasha từ trong phòng đi ra.
“Sao rồi ?” Alex quan tâm hỏi.
Natasha mỉm cười đáp lại: “Um...xem như em đã chính thức gia nhập !”
Alex gật đầu cười, đưa tay lên chỉnh lại mấy sợi tóc có chút rối của Nat.
“À, giám đốc để em đi theo anh đi đăng kí thân phận, thủ tục, sau đó lại tham dự một lần kiểm tra toàn diện”.
Ngay tại lúc Alex đang định nói gì đó, phía trước mặt hắn xuất hiện dòng chữ ảo quen thuộc mà chỉ mình hắn nhìn thấy
[Chúc mừng hoàn thành tham dự vào một sự kiện của MCU : Black Widow Natasha Romanoff gia nhập vào S.H.I.E.L.D]
[Phần quà là: Thuật triệu hồi, Nhẫn Quạ !]
Thấy được thứ này, Alex nhếch miệng, ánh mắt hơi sáng lên, “Có được Nhẫn Quạ, phối hợp với Genjutsu sẽ mạnh và đáng sợ hơn rất nhiều !”..