Alex xuyên qua đại sảnh, vào thang máy, đi tới lầu ba.
Vừa mới đi ra thang máy, Alex liền thấy cách đó không xa một tiêu chí tượng trưng của S.H.I.E.L.D, phía dưới còn viết mấy chữ “Bộ phận Tác Chiến Đặc Biệt”.
Là nơi này...
Không nhanh không vội, Alex dùng thẻ tên đặc vụ của mình, quét lên máy cảm ứng tự động bên cạnh cửa, “Tích!” một tiếng, cửa được mở ra.
Vừa bước vào, toàn bộ ánh mắt ở trong phòng làm việc đều chăm chú nhìn về phía Alex.
Những ánh mắt kia, có hiếu kỳ, có dò xét, có căm thù, điều này khiến Alex lập tức cảm nhận được các đồng nghiệp “Nhiệt huyết”.
Có lẽ là bởi vì không gian quá lớn mà nhân số lại quá ít, khiến cho toàn bộ ban ngành này nhìn qua có chút vắng vẻ.
Nhưng trong không khí, vẫn như cũ tràn ngập một tia cảm giác như có như không khẩn trương.
Alex nghĩ lại, cũng cảm thấy không phải không có đạo lý.
Dù sao, đây là bộ phận mà S.H.I.E.L.D tuyển chọn nghiêm khắc nhất.
“Hắn chính là tên người mới đó sao? Trông tuổi có vể vẫn còn trẻ ?!”
“Chắc là, không nhìn hắn vẫn còn mặc thường phục hay sao...”
“Nghe nói hắn mới tuổi, vừa rồi tôi có nghe mang máng là hắn được giám đốc đặc cách lên tới cấp , không nghĩ tới, vừa mới được nhận vào, mà đã...”
Đám người ngồi ở trong phòng làm việc, lẫn nhau hạ nhỏ giọng, náo nhiệt thảo luận lấy tên newbie trẻ tuổi này.
Trong đó đa phần mang theo giọng điệu bất mãn, ghét bỏ...
Đang lúc mọi người ở đây hiếu kỳ lấy Alex, một đạo thân ảnh khôi ngô, từ vị trí của mình đứng lên, đồng thời tiến lên hai ba bước, ngăn cản đường đi của Alex.
“Xin chào !”
Nhìn đối phương có một thân thể cường tráng, khuôn mặt góc cạnh, cùng với huy hiệu thẻ tên đeo ở trước ngực, Alex rất nhanh liền hiểu rõ, người đàn ông da trắng khôi ngô đang đứng trước mặt mình này, đúng là người mà mình muốn tìm.
“Xin chào, tôi nghĩ chắc hẳn ngài chính là người mà Nick Fury nhắc tới, đặc vụ Barton ?”
Một đầu tóc ngắn gọn gàng, cùng hình dáng hoàn toàn tượng tự với nam diễn viên Jeremy Renner, vóc người khôi ngô, đủ loại chi tiết, đem thân phận người này lộ rõ ra trước mắt Alex.
“Không sai, tôi chính là Clint Barton”.
Người nam nhân gật đầu một cái, “Cậu chính là người mới mà giám đốc Fury nhắc tới, Alex Nguyen ?”
“Đúng vậy, đặc vụ Barton” Alex gật đầu xác nhận
“Sự tình của cậu, tôi đã nghe Nick nói.
Mặc dù có chút phiền phức, nhưng không sao.
Nhiệm vụ ngày mai cậu sẽ sát cánh cùng tôi và rất có thể trong cả những nhiệm vụ tương lai nữa.
Vì chúng ta là đồng cấp bậc, nên cũng không có chuyện cấp trên cấp dưới, nhưng vì cậu là người mới nên có chuyện gì không hiểu có thể hỏi, tôi sẽ trợ giúp dẫn dắt cậu.”
Thái độ của Hawkeye cũng không tính quá tốt.
Điều này cũng không ngoài dự liệu của Alex.
Hắn biết, cho dù trước đây ở bên ngoài hắn có được khả năng hay chiến tích như thế nào, nhưng hiện giờ là bước vào S.H.I.E.L.D, tại phía trước không có làm ra thành tích, không có biểu hiện ra năng lực xuất chúng được đồng sự công nhận, muốn được người khác tôn trọng, hiển nhiên là điều viển vông.
Nhưng thật sự là, Alex cũng không quan trọng hóa quá vấn đề này...
“Tôi hiểu, cảm ơn, đặc vụ Barton !”
Barton quan sát trên dưới Alex một chút, sau một lát, mới thu hồi ánh mắt dò xét, gật đầu nói: “Well, có thể cậu cần đi lấy lấy một bộ đồng phục chiến đấu dùng cho ngày mai, nếu cần tôi có thể dẫn cậu đi.”
Nghe vậy Alex nhẹ nhàng mỉm cười “Tôi đã có chiến phục của mình, đặc vụ Barton”
Thấy vậy, Barton cũng không quanh co nữa, quay người bước về chỗ ngồi của mình, lấy ra một bộ tai nghe ném cho Alex, đồng thời nói
“Ok, như vậy thì tối ngày mai, h, điểm hẹn ở bến cảng khu Manhattan, Newyork, lúc đó thông qua tai nghe này giao tiếp”.
Alex túm lấy tai nghe mini, vứt bỏ lại sau lưng những tiếng nghị luận, quay người bước ra khỏi bộ phận Tác Chiến.
............
Văn phòng giám đốc
Nick Fury ngồi ở trên ghế, cẩn thận nghe lấy báo cáo của thuộc hạ.
“Kỹ năng cận chiến hoàn hảo, dùng vũ khí có vẻ như là gậy, côn hoặc kiếm.
Tốc độ rất nhanh.
Kỹ năng xạ kích cũng hoàn toàn tuyệt vời, bất quá dùng không phải là súng, mà là một vài đồ vật giống như là ám khí, phi tiêu”
“Thái độ bây giờ cũng có thể coi là tốt, sau buổi tối hôm đó thì hiện tại có vẻ dễ gần hơn, nói chuyện từ tốn lịch sự mặc dù khuôn mặt vẫn hơi lạnh nhạt một chút nhưng cũng không giống một số người được nước lấn tới, thái độ không kiêu căng như Tony Stark !”
Maria Hill đánh giá tổng quan về Alex, hướng Nick Fury báo cáo.
Giám đốc Fury trầm ngâm vài phút, sau đó ra lệnh cho Hill ra ngoài.
Nhưng một lúc sau vẫn thấy cô đứng im một chỗ, dáng vẻ dường như còn chuyện muốn nói, Nick Fury hỏi: “Còn chuyện gì sao, đặc vụ Hill ?”
Maria Hill do dự vài giây, sau đó ánh mắt và khuôn mặt toát ra vẻ sắp nói một chuyện rất quan trọng.
“Nick, tôi nghĩ rằng anh ta là người có siêu năng lực !”
Nick Fury hơi ngạc nhiên nhìn xem Hill, đáp lại:
“Tạo sao lại nói như vậy ?”
“Lúc nãy, lúc gặp Alex, tôi nhìn thấy đôi mắt anh ta không giống bình thường.
Đôi mắt đó có đồng tử màu đỏ, bên trên có cái đồ án hình dáng giống dấu phẩy, quay xung quanh một điểm màu đen ngay giữa trung tâm”
Ngừng lại hít sâu một hơi, Maria Hill nói tiếp: “Ngay lúc đó, khi tôi nhìn thẳng vào con mắt ấy...!cảm giác thật sự đáng sợ, ánh mắt lạnh băng, sắc lẹm, giống như đang đối mặt với cái chết vậy...!Mặc dù ngay sau đó anh ta đã kịp biến đổi về bình thường, nhưng tôi chắc chắn, anh ta có siêu năng lực gì đó, hoặc là khả năng biến dị”.
Nick Fury nghe vậy liền lâm vào suy tư, không ai có thể biết hiện tại ông ta đang nghĩ gì lúc này.
“Được rồi, cô ra ngoài, tiếp tục thực hiện nhiệm vụ khác đi”
“Vâng !” Nghe xong Hill quay người rời đi.
Ngay khi Maria Hill vừa đóng cửa, Nick Fury liền thốt lên
“Siêu năng lực sao ? người biến dị sao ? ...!thật thú vị !” Sau đó, ông ta liền kéo ngăn tủ dưới, lấy ra một tập hồ sơ, bên trên ghi chữ “Kế hoạch Avengers”.
“Có lẽ, có thể sớm bắt đầu !”
............
Sau khi bắt taxi về nhà, Alex đơn giản tắm rửa, ăn một chút đồ ăn, đùa nghịch một chút Tom và Jerry, sau đó ngủ một mạch đến tối muộn.
giờ đêm...
“Tom, Jerry, cẩn thận trông nhà” Alex ra ngoài, khoá lại cửa hàng, dặn dò chú chó một chút, sau đó liền rời đi.
Bar Daddy
Lối kiến trúc cổ điển, thậm chí ngay cả cửa chính cũng làm bằng gỗ, bảng hiệu không lớn không nhỏ, bên trên gắn lấy dải đèn ne-on, ánh đèn trong quán bar cũng có chút lờ mờ.
Bất quá nơi này lại khá đặc biệt
Tại bên trong Hell’s Kitchen, ngoài khu vực có cửa tiệm của Alex, thì Bar Daddy cũng là một chỗ khó có được sự an toàn.
Ông chủ của nơi này không cho phép bất luận kẻ nào gây chuyện ở địa bàn của hắn, đây là quy củ mà mọi người đều biết.
Bất quá, không giống như cửa hàng của Alex ở rìa của Hell’s Kitchen, quán bar này thi thoảng vẫn sẽ có một số thành phần cá biệt.
Âm nhạc quanh quẩn tại trong quán bar, Alex ngồi ở một khu vực xó xỉnh, trên bàn đặt lấy một chai Whisky, hắn đang ngồi vừa hút thuốc vừa nhấm nháp ly rượu.
Đúng lúc này, cửa gỗ bị người hung hăng đá văng ra từ bên ngoài, mười mấy tên thành viên xã hội đen cầm trong tay vũ khí nóng vọt vào.
“Đoàng...đoàng...đoàng” Tiếng súng chói tai truyền ra, đạn hung hăng găm vào trên trần nhà, tro bụi hết lần này tới lần khác rơi xuống.
“Cạch...cạch...cạch”
Một ông già lớn tuổi chống gậy từ tần hai quán bar đi xuống, một mặt âm trầm.
“Chúng mày biết quy củ, đây là quán rượu của ta, ta cùng Kingin từng có hiệp ước, hắn là một người rất biết nói phải trái !” Lão già mở miệng nói ra.
“Bố Già, không phải các anh em không nể mặt ngài, Daredevil tập kích bến cảng của bọn tôi, tiêu diệt mười mấy tên huynh đệ, hắn bị thương, bọn tôi một đường lần theo vết máu đuổi tới đây”
“Bố Già, ngài là người thức thời, hy vọng ngài không liên quan đến chuyện này” Tên nam nhân cầm đầu cười lạnh một tiếng, sau đó phất phất tay.
Trong quán bar lập tức rối loạn.
Đã là xã hội đen thì căn bản sẽ không giảng đạo lý, dùng súng ép buộc từng vị khách ôm đầu ngồi xuống, kiểm tra từng người.
“Tao đã nói, đây là quán rượu của tao!” Ông già rất phẫn nộ thét lên.
“Bố Già, ông còn có thể làm gì, nhìn lại mình đi, đều phải dùng tới gậy chống, tuổi đã già thì đừng cố cậy mạnh, nghỉ ngơi cho khỏe đi, nay cũng không còn là thời đại của ngài” Tên nam nhân cường tráng một mặt cười ngớ ngẩn.
“Mặc dù tao già, nhưng cũng không phải không thể động, vẫn có thể thu thập mấy thằng ranh con chúng mày” Lão già nhổ một bãi nước bọt, từ trong cây gậy của mình rút ra một thanh kiếm.
Một bên hầu rượu, nhân viên, dồn dập từu các góc quầy bar lấy ra súng ống, nhắm ngay đám người chỗ cửa ra vào.
“Ngài đây là đang chống lại lão đại Kingpin ? Ngài có từng nghĩ đến hậu quả không ?” Tên nam nhân cầm đầu híp mắt, giọng điệu lạnh lùng.
“Đây là quán rượu của tao đấy, Bar Daddy, không cho phép bất luận kẻ nào gây rối ở chỗ này, mày muốn tìm người thì cút ra ngoài mà tìm, ở đây đều là khách của tao” Ông già tay cầm kiếm, giọng nói chắc chắn không thể nghi ngờ.
“Ha ha ha, tốt, rất tốt” Nam nhân cường tráng giận quá mà cười, sau đó nhìn một vòng xung quanh quán bar, rồi lại nhìn thẳng vào ông già kia.
“Bố Già, tôi kính trọng ông, bây giờ, tất cả mọi người đều cút cho tao ra bên ngoài để tiếp nhận kiểm tra, bằng không thì, chúng mày chính là đang chống đối với Kingpin”
“Khà khà, chắc chúng mày biết hậu quả ”
Tên kia cười lạnh một tiếng, sải bước canh giữ ở cửa ra vào, bọn thủ hạ của hắn chạy vọt ra gắt gao vây kín cửa chính quán bar.
“Đều đi ra cho tao, nghe không hiểu sao bọn rác rưởi!” Một tên da đen cao to tay cầm súng máy hét lên, hướng lên trời bóp cò tạch..tạch..tạch.
Khách nhân trong quán kinh hoảng, từng người từng người xếp hàng hướng ra bên ngoài.
Rất nhanh, toàn bộ người trong sảnh quán bar dần dần đi hết..