1. Truyện
  2. Long Cơ Chiến Hồn
  3. Chương 35
Long Cơ Chiến Hồn

Chương 35: Khám phá hang động

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 35: Khám phá hang động

Đến một vách núi, sóng biển không ngừng đổ vào. Triệu Hoài bọn họ tới đây đã mất dấu. Muốn tìm được hang ổ của Thủy Nguyệt quái, chỉ có thể dựa vào bản thân.

- Đến đây đã không còn tín hiệu, muốn tìm được hang ổ thật sự của Thủy Nguyệt quái. Chỉ có thể đợi đến trời sáng!- Triệu Hoài cất tiếng.

- Tại sao không phải là bây giờ?- Hữu Thịnh thắc mắc.

- Ban đêm, tầm nhìn không rõ, chúng ta cố chấp tìm kiếm sẽ gây ra động tĩnh. Đến lúc đó, để bọn chúng phát hiện, tất cả đều là công cốc!

- Lời hắn nói không phải không có lí, Ngô Dung, cô nghĩ sao?- Bích Nhi lên tiếng.

- Thật ra, còn có một lí do khác nữa. Vào ban ngày, Thủy Nguyệt quái sẽ rơi vào ngủ say. Lúc đó, chúng ta sẽ dễ hành động!- Triệu Hoài nói chen vào.

- Thủy Nguyệt quái bị chúng ta đánh cho tan tác, chắc là hôm nay sẽ không có hành động nào nữa. Tới đây thôi, chúng ta trở về, đợi đến trời sáng sẽ tiếp tục hành động!- Ngô Dung suy nghĩ hồi lâu, liền đưa ra quyết định.

- Oa, cuối cùng thì cũng có thể trở về nghỉ ngơi. Đêm nay thật là vất vả mà!- Triệu Hoài nói nhỏ.

Theo đó, đoàn người trở về khách sạn. Ai nấy cũng đều ể oải, xem ra đều là rất mệt mỏi.

Triệu Hoài trực tiếp ngã xuống chiếc giường, đến lúc hắn ta mở mắt ra. Trời đã sáng từ bao giờ, cả người đều tràn đầy sinh lực.

- Ngủ một giấc, thật là thoải mái mà!- hắn vươn vai một cái, khởi động cho một ngày mới.

Tại sảnh, Bích Nhi thì đang thong thả dùng bữa. Triệu Hoài liền đi tới, cơ hội ăn ké đây rồi. Liền kêu thêm một phần cho mình, vừa ăn hắn vừa trò chuyện với cô:

- Chị đại, đám người kia đi đâu mất rồi?

- Ngươi còn có gan mà hỏi câu này, bọn họ từ sớm đã đi tìm hang ổ yêu ma. Ngươi thì giờ này mới dậy, thật là cần cù siêng năng mà!

( Chị đại, chị khác gì ta. Giờ này còn ở đây nhàn nhã ăn sáng. Một chút gấp gáp còn không có nữa là!) Triệu Hoài nghĩ thầm, Sau đó liền nói:' Mà chị đại này, ta có điều này muốn hỏi. Hôm qua trong lúc giao đấu với Khang Minh, vốn dĩ ta đã đánh trúng hắn ta rồi. Nhưng tại sao cứ cảm giác như đụng phải một bức tường, làm cách nào cũng không thể xuyên qua!'

- Đó là do hắn ta sử dụng khí để bảo vệ bản thân. Chuyện này phải đợi ngươi đạt đến chiến giả cấp 3, ắt sẽ hiểu!

- Vậy có cách nào để đánh xuyên qua lớp giáp đó không?

- Với thực lực cấp 2 sơ cấp của ngươi. Trừ khi có sự hỗ trợ của vũ khí đặc biệt, lúc đó mới có khả năng đánh xuyên qua được. Nhưng mà, thứ đó đều rất mắc tiền, xem cái bộ dáng của ngươi, mua không nổi đâu. Sau đây, lại muốn tìm hắn ta gây chuyện?

- Đâu có, chỉ là ta ham học hỏi mà thôi. Biết nhiều một chút, sau này bản thân không quá thiệt thòi.

- Biết như vậy là tốt, ăn nhanh đi. Chúng ta cần phải hội họp với bọn họ, đừng để lỡ mất quả nhiều thời gian.

Khi mà Triệu Hoài cùng với Bích Nhi tới nơi, đám người Ngô Dung đã đứng chờ sẵn. Tình hình này, nói không chừng đã tìm ra hang ổ của Thủy Nguyệt quái.

- Wa, tụ tập ở đây đông thế, đã tìm thấy gì chưa?- Triệu Hoài mở lời trước.

- Đợi ngươi đến giúp, chắc đợi đến mùa quýt năm sau. Ngươi nói xem, hang động này có phải không?

Triệu Hoài đi tới, trước mắt là một hang động lớn, vết nứt này e là đã trải qua năm tháng dài đằng mà hình thành. Nhờ vào thủy triều rút xuống, bọn họ mới tìm được hang động này. Hơn tám phần, là nơi ở của yêu thú.

- Tín hiệu phát ra ở gần đây, có thể là trong hang động này. Chúng ta phải vào đó, mới có thể khẳng định tình hình!

Đúng lúc Triệu Hoài bước tới, hắn định dẫn đầu. Một bàn tay ngăn lại, Bích Nhi lên tiếng:

- Thực lực của ngươi còn yếu, tốt nhất vẫn là nên ở ngoài này đợi!

- Đúng vậy, tên yếu đuối nhà ngươi. Vẫn là nên ở ngoài đây!- Khang Minh buông lời mỉa mai.

( Tên khốn này, vẫn còn ghi thù chuyện đêm qua đây mà. Ta người lớn, nào rảnh mà chấp nhất với kẻ như ngươi!) Triệu Hoài điềm đạm nói:' Không sao đâu, đánh không được ta còn biết chạy mà. Chị đại không cần lo lắng!'

- Triệu Hoài, ngươi tốt nhất vẫn nên là ở ngoài. Đừng tùy tiện đi vào trong, thực lực bây giờ của ngươi không đủ để đối phó với Thủy Nguyệt quái!- DG nhắc nhở hắn.

- Ngươi không hiểu, DG à. Theo như kiến thức ta được biết, trong đây nhất định có bảo vật. Đang đợi ta đến lấy, chuyện tốt thế này làm sao mà bỏ qua cho được!

- Ngươi, sao lại biết chắc trong đó có bảo vật?- DG thắc mắc.

- Với tư cách là người xuyên không, chuyện này là điều hiển nhiên mà!- hắn tự tin đáp.

- Ngươi nói chuyện, khó hiểu thật đấy!

- Triệu Hoài, ngươi thật sự muốn vào? Trong đó có lẽ tồn tại nguy hiểm mà chúng ta không lườn trước được. Ngươi liệu có chắc chắn?- Bích Nhi một lần nữa, khuyên nhủ hắn.

- Ta tự tin với quyết định của mình, đi thôi!- Triệu Hoài lúc này, tràn đầy tự tin. Cho dù có khuyên nhủ thế nào, cũng đều không thể lay động. Bích Nhi thấy vậy, miễn cưỡng đồng ý.

- Ta thật sự muốn xem, ngươi còn mạnh miệng đến bao lâu!- Khang Minh có phần đắc ý.

Nói rồi, Triệu Hoài mở đầu cho đoàn người tiến vào. Trong hang động, một màn tối đen như mực bao trùm tất cả, không phân biệt được đâu với đâu.

Tất nhiên là bọn họ có chuẩn bị trước, mỗi người đều đeo một chiếc kính nhìn xuyên đêm. Từ đây mới thấy rõ được mọi ngóc ngách, mọi chuyện đều trở nên dễ dàng hơn.

Thủy Nguyệt quái được xem như loài lưỡng cư. Vì thế phần cửa hang nằm hoàn toàn dưới mặt nước, càng đi sâu vào sẽ đến nơi khô ráo.

Trong đây, mọi người để di chuyển cẩn thận, tránh phát ra âm thanh. Theo một con đường dài đi tới, phía trước họ xuất hiện hai hang động. Lúc này, bọn họ phân vân không biết đường nào.

- Chúng ta đi hướng nào, bên trái hay bên phải?- Triệu Hoài nói nhỏ.

- Ngươi không phải có thiết bị theo dõi sao?- Anh Thư cất tiếng.

- Chị hai à, trong đây sóng còn không có. Thiết bị theo dõi thì có ít gì!

- Vậy, bây giờ chúng ta phải làm sao?

Không gian một lần nữa, rơi vào im lặng. Bọn họ bây giờ buộc phải đưa ra lựa chọn. Nếu còn tiếp tục ở đây lâu, e rằng có chuyện không lành xảy ra.

- Hay là, chúng ta tách ra làm hai nhóm. Một nhóm một hướng mà đi!- Hữu Thịnh lên tiếng.

- Như vậy không ổn, yêu ma số lượng rất đông. Chúng ta nếu tách ra thì thực lực giảm sút, không khác gì tự tìm được chết!- Ngô Dung ngăn cản.

- Vậy thì chỉ có thể, chọn một con đường mà đi. Chúng ta bỏ phiếu đi, xem thử nên đi con đường nào!- Khang Minh đưa ra giải pháp.

- Cách này, xem ra là cách tốt nhất bây giờ. Vậy thì, bắt đầu bỏ phiếu!

Triệu Hoài lúc này, rơi vào suy nghĩ. Hắn ta trực tiếp liên hệ với DG:' Ngươi xem, chúng ta đi bên nào mới tốt?'

- Chuyện này... Ta bây giờ không đủ năng lực để trả lời, ngươi phải tự dựa vào chính bản thân mình rồi. Chúc ngươi mai mắn!- DG ngại ngùng mà đáp.

Sau một hồi biểu quyết, kết quả đa phần lựa chọn là đi bên phải. Đoàn người tiếp tục di chuyển, càng vào sâu. Không gian càng lớn dần, nhưng dưới mặt đất, lại xuất hiện chất nhầy. Khiến cho việc di chuyển có phần chậm lại rất nhiều.

Cho tới khi bọn họ đến được một không gian rộng lớn. Ở đây chứa hơn trăm con Thủy Nguyệt quái, bọn nó đang ngủ say tại đây, nằm nép mình trong những hốc đá. Không khí bốc lên một mùi hôi khó chịu, tựa hồ như là mùi tanh của hải sản để lâu ngày.

Bọn họ đều chết lặng trước cảnh quan trước mắt, cả người đều đứng sững ra, khó mà động đậy. Bích Nhi liền lập tức ra hiệu cho mọi người yên lặng, tránh làm cho bọn chúng thức giấc.

Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc

Truyện CV