1. Truyện
  2. Nam Thiên Chiến Hỏa
  3. Chương 28
Nam Thiên Chiến Hỏa

Chương 28: Tao Đang Nghe Chuyện Hài À?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 28: Tao Đang Nghe Chuyện Hài À?

- Mô phỏng kích hoạt.

Trần Thiên Nam chìm ý thức vào một không gian đen tối mờ mịt rộng lớn tựa hồ không có điểm cuối cùng, lần đầu tiên tiến nhập trạng thái này khiến cho hắn cảm giác thần kỳ không thôi.

"Mình nên làm gì bây giờ?"

Trần Thiên Nam trong đầu hiện ra một câu hỏi, nghĩ một lúc lâu hắn mới bắt đầu.

"Yếu tố con người là quan trọng nhất, vậy thì tạo ra một Trần Thiên Nam khác trong không gian mô phỏng này đi."

Trong không gian đen tối bắt đầu xuất hiện những chấm nhỏ li ti tựa như hạt bụi xuất hiện, càng ngày càng nhiều cho đến khi những hạt bụi li ti này hình thành một gương mặt, dần dần là tay chân cơ thể, cứ như vậy thật lâu một Trần Thiên Nam xuất hiện bên trong không gian đen tối.

- Hoàn thành rồi, chuyện này quá quỷ dị đi.

Trần Thiên Nam ý thức suy nghĩ lúc này như có thể trải nghiệm một thân thể khác ở trong không gian mô phỏng này, cảm giác rất quái dị, một loại cảm giác như có thêm một cơ thể chứa đựng ý thức tương tự như thân thể ở thực tại, trong suy nghĩ còn cảm giác thiếu thiếu cái gì đó nhưng hiện tại Trần Thiên Nam không nghĩ ra được, tạm gạt sang một bên hắn bắt đầu ý thức xây dựng lại từ những chấm nhỏ li ti, giống như một màn hình máy tính có độ phân giải cực kỳ cao, từ những chấm nhỏ liên kết thành hình ảnh có độ chân thực, những hình ảnh kiến trúc, đồ vật, tất cả không gian ba chiều, góc độ căn phòng của hắn đều được Trần Thiên Nam ở trong không gian mô phỏng hoàn thành, chuyện này giống như đang chơi một tựa game sáng tạo từ những chấm nhỏ, ghép chúng lại với nhau tạo thành những thứ có hình dạng.

"JD phương hướng ta làm ổn không?"

"Theo góc độ cá nhân của ta, đại ca ở phương diện sáng tạo rất có tố chất, tương lai có thể làm một họa sĩ."

"Ách, họa sĩ kiếm cơm cũng không có dễ, ta không có ý định theo đuổi môn nghệ thuật này."

Nhận được lời khen ngợi của JD, Trần Thiên Nam khiêm tốn một câu, nghĩ nghĩ một lúc mới nói tiếp.

"Vậy JD, ta tạo cho ngươi một hình thái mô phỏng trong không gian này, ngươi có thể khống chế hình thái này không? Nói cho cặn kẽ thì ngươi có thể dung nhập vào trong hình thái đó hay không? Ta cảm thấy ý thức của bản thân khống chế bản sao của mình trong không gian này rất chân thật."

"Có thể đại ca, ta không có hình thái nhất định, nói ta là suy nghĩ, lại nói ta là một loại sóng, một loại tầng số, tất cả ta đều không có sai, ta cũng không có quan trọng bản thân mình là gì, ta có một loại bản năng chính là giúp ký chủ mạnh lên, đây có lẽ là thiên chức tồn tại của ta."

"Hiện tại ta cũng không có hiểu nổi, bất quá hiện tại ta xác định cả hai chúng ta đã là bạn bè, ta coi ngươi như một người bạn thật sự từ trên trời rơi xuống, chứ không coi ngươi như một loại trí tuệ Al gì gì đó nữa rồi."

"Bạn sao? Đây là một câu nói đầy tính thật lòng của đại ca."

"Ha ha, lòng dạ con người sâu lắm, ngươi có muốn đo cũng không đo nổi đâu."

"Lòng người thâm sâu, câu này một trí năng như ta cảm giác cũng không có sai, lòng dạ con người rất đáng sợ."

"Ồ đúng rồi, bây giờ ta mới nghĩ ra, JD ngươi có thể kết nói với mạng lưới internet được không?"

"Có thể đại ca, nhưng ta sẽ không làm như vậy nếu không có mệnh lệnh ép buộc từ ký chủ là đại ca."

"Vì sao?"

"Internet có rất nhiều thứ không sạch sẽ, ta thì không thích điều đó."

"Và dĩ nhiên, đại ca như ta sẽ tôn trọng sở thích của ngươi."

Trần Thiên Nam không có hiểu rõ những thứ không sạch sẽ trong lời nói của JD là gì, nhưng chỉ cần JD nói không thích dĩ nhiên hắn sẽ tôn trọng, không ép JD làm những chuyện mà nó không thích rồi, lòng dạ của người đại ca như hắn thật là vĩ ngạn mà.

"Tuy ta không tiếp xúc trực tiếp nhưng vẫn có thể gián tiếp tiếp xúc thông qua đại ca, chỉ cần đại ca nói cần, ta sẽ mang 100% trí lực khả năng của mình, hoàn thành mục tiêu của đại ca đề ra."

"Được rồi, chúng ta dừng lại ở đây đi, ta buồn ngủ lắm rồi."

"Biết là có chút sến sẩm, nhưng vẫn chúc đại ca ngủ ngon mơ thấy tình yêu trong mơ của mình."

"JD, ngươi đọc được cả tiểu thuyết mạng về tình yêu trong đầu ta à?"

"Cái này là vô tình tìm thấy, đúng rồi, là vô tình tìm thấy trong não bộ của đại ca."

Trần Thiên Nam mở mắt, khóe miệng có chút giật giật, con hàng JD này tính tình có chút thối rồi đây, sau này không biết còn khó ngửi đến mức nào nữa, Trần Thiên Nam nằm lăn ra giường cầm điện thoại mắt thấy đã hơn mười một giờ, xem tin nhắn mà Loan gửi cách đây một tiếng.

"Cậu đâu rồi, bận nói chuyện với bạn nữ nào phải không?"

Trần Thiên Nam bật cười, hai người còn chưa từng xác định tình cảm, đơn giản là Trần Thiên Nam thích Loan, nhưng cách nói chuyện của cả hai lại giống như bao cặp đôi yêu đương khác, chuyện này khiến cho trong lòng Trần Thiên Nam có chút mơ màng không rõ, chung quy lại thời gian còn rất dài, mà câu trả lời chính lại chính là dùng thời gian để tìm ra đáp án.

"Không có, tớ bận một số chuyện, biết là cậu ngủ rồi, mai có đọc tin nhắn thì nội dung chính là chúc cậu ngủ ngon he he."

"Ting...ting."

Âm thanh tin nhắn vang lên trong một căn phòng chủ đạo là màu trắng sữa, ở bên bàn học gọn gàng, Loan chăm chú ngồi làm nốt những bài tập cũ, thấy điện thoại để trên giường vang lên âm thanh tin nhắn, khẽ căn môi một cái lẩm bẩm.

- Tự nhiên muốn gặp cậu để đấm cậu ghê.

Cất gọn gàng lại sách vở, Loạn nhảy lên chiếc giường thân yêu tràn ngập gấu bông của mình cầm lấy điện thoại mở tin nhắn ra đọc.

"Bị cậu chọc tức không ngủ nổi rồi."

Tin nhắn trả lời làm cho Trần Thiên Nam lộ ra một nụ cười ngây ngô.

"Tớ vô tội, hoàn toàn trong sạch."

"Trong sạch chính là tội của cậu, trên thế giới này trong sạch đều là từ máu mà chứng minh ra."

"Thua cậu rồi, tớ có tội được chưa? Chấp nhận chịu sự chừng phạt."

Loan gửi cho Trần Thiên Nam icon:

O__O!

"Tội ác của cậu đã biến tớ thành một con gấu trúc xấu xí, tội này không có h·ình p·hạt nào cho cậu đê có thể làm tớ thỏa mãn được."

"Tớ sẽ tự biến mình thành một con gấu trúc như cậu, chúng ta ở đây sẽ không cô đơn."

" :)) "

Cả hai nói chuyện một lúc rồi mới đi ngủ, Trần Thiên Nam ngáp dài một cái chìm vào trong giấc mơ tuyệt đẹp, sáng sớm hôm sau rời giường không muộn một giây, đúng bốn giờ hắn đã dậy chạy bộ lên hang động một mình rèn luyện, ông nội đã dạy cho hắn một số cách thức khác nhau, từ ban đầu là ném chúng ném chuẩn, mạnh, cho tới bịt mắt ném, quay vòng vòng mấy cái rồi bắt hắn xác định phương hướng mà ném, độ khó càng ngày càng tăng, cả hai tay đều được rèn luyện.

Nam Sơn Quyền Pháp chiều tối nào cũng luyện, hai ông cháu ở sân đánh qua đánh lại bị hành sấp mặt vẫn là hắn, Trần Thiên Nam càng thấm câu nói gừng càng già càng cay, ông nội trâu bò là suy nghĩ trong lòng hắn về ông nội hiện tại.

- Có biến mày ơi.

Vừa đến lớp thằng Lân đã nhảy sang nói, Trần Thiên Nam đã tháo bột từ mấy ngày trước, tay đã hoàn toàn lành lặn, hoạt động bình thường như chưa từng có chuyện gãy hay di chứng gì cả, Trần Thiên Nam ôm chán đoán luôn gia vị là trong bang phái của chúng nó tự bịa ra cái gì mà Nam Thiên Bang, đụng phải khiêu chiến lại muốn hắn đi chùi đít đây mà.

- Lại kiếm chuyện đánh đấm, rồi lại không đánh nổi kéo tao ra, chúng mày cũng rảnh quá nhỉ?

- Hắc hắc mày đúng là hiểu chuyện, lần này đụng phải bê tông luôn rồi, thằng An thối tím nửa mắt đang đau khổ nằm ở một góc lớp nó khóc kìa.

- Cho chúng mày chừa hừ, mà ai đánh nó?

Dù sao cũng là bạn bè, cho dù thế nào đi chăng nữa chuyện này vẫn phải liên quan tới hắn, nếu thằng An đuối lý thì thôi, còn không thì dĩ nhiên là tìm thằng đánh thằng An bụp lại, đây không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa gì, có thù phải báo.

- Anh trai con người yêu nó.

- Đệt, tao đang nghe chuyện hài à?

Truyện CV