1. Truyện
  2. Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương
  3. Chương 33
Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương

Chương 33: Công Dụng Của Vôi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 33: Công Dụng Của Vôi

Vôi đã được phát hiện và sử dụng từ thời cổ đại. Bằng chứng khảo cổ học cho thấy vôi đã được sử dụng từ ít nhất 7.000 đến 8.000 năm trước Công nguyên.

Một trong những bằng chứng sớm nhất về việc sử dụng vôi đến từ vùng Anatolia, Thổ Nhĩ Kỳ ngày nay, nơi người ta đã tìm thấy các cấu trúc xây dựng sử dụng vữa vôi.

Người Ai Cập cổ đại sử dụng vôi trong việc xây dựng các kim tự tháp, và người La Mã cổ đại cũng sử dụng vôi rộng rãi trong xây dựng, đặc biệt là trong việc làm vữa để xây dựng các công trình kiên cố.

Người La Mã đã hoàn thiện kỹ thuật sản xuất và sử dụng vôi, góp phần xây dựng những công trình kiến trúc bền vững như các cầu, đường, và các nhà tắm công cộng, nhiều trong số đó vẫn còn tồn tại đến ngày nay.

Qua các thời kỳ, kỹ thuật sản xuất vôi đã được cải tiến và sử dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực khác nhau, từ xây dựng, nông nghiệp, đến xử lý nước.

Còn ở thế giới này trước mắt là Vương Cường chưa thấy ai hoặc chỗ nào dùng tới đá vôi để xây dựng.

Tùy vào từng tầng lớp mà các quỷ dân ở đây có cách xây nhà khác nhau.

Nếu là một con quỷ thuộc tầng lớp thấp, bọn họ sẽ hay dùng đến bùn và đất sét để xây hoặc là dựng nhà bằng gỗ.

Còn ở tầng lớp khá và quý tộc trở lên, thì thường dùng một loại vật liệu tên là “Lumina Stone” nhìn hình dáng thì nó có vẻ như nó là thạch cao ở thế giới này.

Họ sẽ nghiền “Lumina Stone” ra thành bột rồi trộn với nước để xây dựng nhà, nhược điểm của loại vật liệu này là ít bền vững hơn so với vôi và nhất là trong môi trường ẩm ướt.

Quá trình sản xuất vôi cũng khá đơn giản.

Đá vôi được đưa vào lò nung với nhiệt độ từ 900 đến 1100 độ C, tại đây, đá vôi (CaCO₃) bị phân hủy thành vôi sống (CaO) và khí carbon dioxide (CO₂).

Trong lúc làm việc, Dorig và Brutus bỗng cảm nhận được mùi thơm ngào ngạt của món ăn do Vương Cường nấu lan tỏa khắp khu xưởng.

Mùi hương này quá quyến rũ khiến cả hai không thể tập trung vào công việc được nữa, họ biết rằng nếu không nhanh tay hoàn thành thì sẽ bỏ lỡ bữa ăn tuyệt vời này.

Dorig nhìn Brutus, ánh mắt quyết tâm, miệng mấp máy đầy khẩn thiết.

"Nhanh lên, Brutus! Chúng ta phải xong trước khi đại ca hoàn thành bữa ăn."

Brutus, mặc dù cảm thấy khó chịu vì Dorig chỉ đứng chỉ đạo, nhưng lần này hắn cũng không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của mùi thịt nướng.

Hắn càu nhàu.

"Biết rồi, biết rồi! Đừng cứ đứng đó mà hối thúc nữa."

Brutus bắt đầu hành động nhanh nhẹn, bàn tay thoăn thoắt di chuyển giữa các dụng cụ và nguyên liệu.

Dorig cũng bắt đầu vào việc, thêm nguyên liệu vào lò với sự chính xác, đồng thời cũng nhanh chóng điều chỉnh nhiệt độ và canh thời gian.

Họ làm việc một cách điên cuồng, như những con ác quỷ thật sự đang bị thôi thúc bởi cơn đói khát.

Mỗi khi mùi thịt nướng thơm lừng len lỏi vào mũi, cả hai lại càng hăng say làm việc hơn, mắt long lanh và nước miếng như sắp chảy ra.

Khi thời gian đã đủ, Dorig vui mừng hét lên, đôi mắt sáng rực.

"Được rồi! Thành công rồi!"

“Đúng y như đại ca nói, thứ này đã biến thành màu trắng.”

Brutus cũng không giấu nổi niềm vui, hắn cẩn thận lấy sản phẩm từ lò ra, cảm giác hạnh phúc tràn ngập trên khuôn mặt hắn.

Dorig nhanh chóng ghi chép lại quá trình làm việc, nhưng ánh mắt hắn không rời khỏi hướng mùi hương thức ăn phát ra.

"Đi nào, Brutus! Đến chỗ đại ca thôi!" Dorig vội vã nói, giọng đầy hứng khởi, tay kéo theo Brutus.

Brutus cũng không chậm trễ, cả hai nhanh chóng tiến về phía khu vực lò nướng, nơi Vương Cường đang chuẩn bị món ăn.

Khi đến gần, họ thấy Vương Cường đang đứng bên lò nướng, lật từng miếng thịt với kỹ năng điêu luyện. Mùi hương ngào ngạt của thịt nướng và gia vị khiến cả hai không khỏi thèm thuồng, ánh mắt họ sáng lên như những đứa trẻ trước món quà hấp dẫn.

Vương Cường mỉm cười khi thấy cả hai. Hắn đưa tay vẫy chào và nói, giọng đầy hài lòng.

"Hoàn thành công việc rồi à? Tốt lắm."

Dorig và Brutus không giấu nổi niềm vui sướng, họ nhanh chóng tiến đến bên Vương Cường, ánh mắt không rời khỏi những miếng thịt nướng vàng ươm. Cả hai cười toe toét, vỗ vai nhau chúc mừng.

"Thưa đại ca, công việc đã hoàn thành tốt đẹp." Dorig vừa nói vừa cười, nhìn Vương Cường với ánh mắt ngưỡng mộ.

"Được rồi các ngươi mau vào bàn ăn đi ra sẽ đem đồ ăn ra sau"

Vương Cường vừa nói vừa lật nốt mấy miếng thịt cuối cùng.

Dorig và Brutus nhanh chóng tiến đến bàn ăn, nơi mùi thơm của món BBQ Ribs từ thịt Thungval Tuskhog khiến bụng họ réo lên không ngừng.

Khi cả hai đang tiến đến chỗ bàn ăn, thì họ giật mình khi phát hiện đội trưởng Dozik cũng đang ngồi ở đó, vui vẻ thưởng thức món ăn và bên cạnh là một cô gái rất xinh đẹp.

Dorig và Brutus chào đội trưởng với phong cách rất thân thiện như kiểu đã quen biết từ lâu. Dorig cười cười chào.

"Chào đội trưởng Dozik! Thật vinh hạnh khi thấy ngài ở đây."

“Chào đội trưởng!”

Dozik cũng nhiệt tình cởi mở, vẫy vẫy chào lại.

"Haha, chào cả hai! Nhanh đến đây thưởng thức món này đi. Nó thật sự rất ngon."

Brutus hướng ánh nhìn về phía cô gái ngồi kế bên đội trưởng, đôi mắt hắn nheo lại như cố nhớ ra điều gì.

Hắn thì thầm với Dorig.

"Người này trông có vẻ quen quen, nhưng ta không nhớ rõ là ai."

Dorig, ngược lại, như bị hút hồn bởi vẻ đẹp chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn của chỉ huy. Hắn không thể rời mắt khỏi cô, tim đập mạnh, cảm giác như đã gặp một tiên nữ.

“Thật xinh đẹp!”

Bỗng Brutus như nhớ ra điều gì đó, mắt hắn mở to, mồ hôi chảy đầm đìa.

Hắn đứng phắt dậy, nghiêm túc kính cẩn chào.

"Brutus thuộc đội hậu cần, xin chào chỉ huy!"

Dorig giật mình khi thấy Brutus đứng nghiêm chào, hắn nhanh chóng tỉnh hồn, cảm giác hoảng sợ tràn ngập. Hắn cũng ngay lập tức đứng thẳng dậy, chào theo.

"Tôi Dorig thuộc đội hậu cần, xin chào chỉ huy! Chúng tôi xin lỗi vì sự thất lễ vừa rồi."

Nhớ đến những câu chuyện được đồn thổi về vị chỉ huy lạnh lùng đáng sợ này, Dorig cảm thấy tim mình đập loạn nhịp, sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt.

Nhưng ngược lại, Aurelia vẫn rất bình tĩnh, thưởng thức miếng thịt trên đĩa. Cô chỉ gật đầu chào lại, mắt không rời khỏi món ăn, giọng điềm tĩnh nói.

"Không sao, các ngươi cứ ngồi xuống thưởng thức bữa ăn đi, dù gì đây cũng là thứ Brian chuẩn bị cho các ngươi."

“Vâng, tôi xin cảm ơn ngài!”

Dorig và Brutus cảm thấy như trút được gánh nặng, họ ngồi xuống, ánh mắt không giấu được sự ngưỡng mộ và một chút lo lắng.

Vương Cường bước ra từ xưởng với ba phần đồ ăn trong tay, mùi thơm của món BBQ Ribs lan tỏa khắp nơi. Khi thấy bộ dáng lo lắng của Dorig và Brutus, hắn có chút thắc mắc, nhưng không để ý quá nhiều.

Hắn đặt các phần đồ ăn xuống bàn và vui vẻ nói.

"Mọi người nếu muốn dùng thêm thì cứ yêu cầu, ở bên đó còn rất nhiều."

Dù rằng có hơi lo lắng, nhưng trước sự cám dỗ của thức ăn thơm ngon, Dorig và Brutus không thể cưỡng lại được.

Cả hai nhanh chóng bắt đầu ngấu nghiến ăn, ánh mắt sáng rực khi cắn vào từng miếng thịt mềm thơm.

Không khí trở nên nhẹ nhàng hơn khi họ bắt đầu thưởng thức món BBQ Ribs tuyệt vời mà Vương Cường đã chuẩn bị.

Aurelia nhìn cảnh này, mắt hơi nheo lại, rồi hỏi Vương Cường.

"Ngươi và hai tên này đang làm gì ở bên trong xưởng?"

Vương Cường ngồi xuống, ánh mắt nghiêm túc nhưng cũng từ tốn, trả lời.

"Chúng tôi đang tìm cách tận dụng xác của mấy con slime và chế tạo ra vôi."

Nghe đến vôi, đội trưởng Dozik thắc mắc hỏi.

"Vôi ?"

Vương Cường cũng không ngần ngại mà từ từ giải thích.

"Vôi là một loại khoáng chất có màu trắng và nó có rất nhiều công dụng.”

Hắn dừng lại một nhịp rồi nói tiếp.

“Ví dụ như Trong xây dựng, vôi được sử dụng trong sản xuất xi măng, vữa xây dựng, và các sản phẩm bê tông. Trong nông nghiệp, vôi giúp cải thiện đất, làm cho cây trồng phát triển tốt hơn. Và trong xử lý nước, vôi được dùng để khử trùng và làm sạch nước."

Aurelia và Dozik lắng nghe, ánh mắt chăm chú. Aurelia hỏi thêm, "Vậy việc tận dụng xác của mấy con slime thì sao?"

Vương Cường tiếp tục.

"Tôi đang thử nghiệm cách ngâm xác của slime cùng với vôi để giảm độ axit có trong đó. Điều này có thể giúp chúng ta tạo ra một loại vật liệu mới hoặc sử dụng xác slime một cách hiệu quả hơn."

Aurelia và Dozik gật đầu, tỏ vẻ hiểu. Dozik không giấu được sự ngạc nhiên.

"Không ngờ vôi lại có nhiều công dụng như vậy. Còn kiến thức của ngươi cũng thật sâu rộng."

Vương Cường cười khiêm tốn, "Cảm ơn đội trưởng."

Aurelia ý vị thâm trường nói, “Có vẻ như nơi ở trước kia của ngươi thật sự có rất nhiều thứ rất thú đáng để chúng ta học hỏi.”

Vương Cường cười nhẹ, đáp lại với vẻ chân thành.

"Có lẽ là vậy thưa chỉ huy, nhưng dù vậy ở nơi này vẫn có rất nhiều thứ mà ở đó không thể nào sánh bằng được, có thể kể đến như vẻ đẹp nghiên nước nghiên thành của chỉ huy ngài đây."

Câu nói của Vương Cường khiến không khí nơi đây trở nên dễ chịu hơn.

Aurelia cũng khẽ mỉm cười, đôi má hồng nhẹ, nhưng ánh mắt vẫn giữ nguyên sự trang nghiêm cùng phong thái quý tộc ấy.

"Ngươi thật biết cách làm người khác cảm thấy vui lòng."

Dorig và Brutus, ngừng ăn một lúc để lắng nghe cuộc trò chuyện, họ không giấu được vẻ ngạc nhiên trước cách Vương Cường nói chuyện.

Brutus nháy mắt với Dorig, thì thầm.

"Đại ca thật biết cách nói chuyện."

Dorig gật đầu, cười nhỏ, "Đúng thế, không hổ danh là đại ca."

Trong khi đó, Dozik thì há hốc mồm trước những gì vừa xảy, hắn tự hỏi bản thân đây có còn là chỉ huy, một con quỷ lạnh lùng quả quyết không.

Aurelia nhìn Vương Cường một lúc, như đang suy nghĩ gì đó, rồi nói.

"Vậy những kiến thức mà ngươi có được, ngươi định sử dụng chúng như thế nào?"

Vương Cường trầm ngâm, ánh mắt nhìn xa xăm.

"Chắc có lẽ, tôi sẽ áp dụng những kiến thức đó để cải thiện cuộc sống và tăng cường sức mạnh cho vương quốc. Có rất nhiều điều tôi có thể chia sẻ và hướng dẫn mọi người thực hiện. Nhưng trước hết, chúng ta cần phải tìm cách tận dụng tối đa những nguồn tài nguyên hiện có."

Aurelia gật đầu, ánh mắt lấp lánh sự hứng thú.

"Nghe có vẻ rất triển vọng. Ta rất mong chờ những gì ngươi có thể mang lại."

Vương Cường mỉm cười, cảm thấy ấm lòng trước sự tin tưởng của Aurelia.

"Tôi sẽ cố gắng hết sức để không phụ lòng ngài."

Dozik, nãy giờ lắng nghe, cũng không thể giấu nổi sự tán thưởng.

"Chỉ huy, tôi tin rằng với sự giúp đỡ của Vương Cường, chúng ta sẽ có những bước tiến mới trong thời gian tới."

Aurelia đứng dậy, ánh mắt kiên định.

"Vậy thì chúng ta cùng chờ đợi những điều kỳ diệu đó. Nhưng giờ thì, mọi người cứ ăn đi, không cần quá căng thẳng. Ta đi trước."

....

Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi ạ.

Cầu theo đọc, cầu like, cầu góp ý!

╰ (* ´︶` *) ╯

Truyện CV