1. Truyện
  2. Siêu Dự Bị
  3. Chương 3
Siêu Dự Bị

Huấn luyện địa ngục

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Ta đang ở đâu đây

Yên tĩnh

- Ta là ai? Ta đang ở thiên đàng hay địa ngục đây?

Xung quanh một màu trắng xoá.

Tèo quơ quơ tay, đi vài bước, ngơ ngác nhìn xung quanh.

- ALO! Có ai đó không?

Vẫn không có động tĩnh gì. Hắn lại tiếp tục đi tiếp, xung quanh hắn vẫn cứ bao phủ một làn khói trắng

- Phải chăng ta chết rồi? Nơi đây là thiên đàng sao? Thật sự có linh hồn?

- Ta phải ở cái trạng thái này bao lâu đây? Rồi làm sao đi đầu thai?

Hắn tự hỏi lung tung hết lên, chân vẫn không dừng đi qua đi lại thăm dò.

Hắn lấy tay nhéo thử. Chà không đau! Rồi chắc ngủm mẹ nó rồi! Haiz, nghĩ đến cuộc sống trước đây quả thật là uổng phí. Cờ bạc rươụ chè hút chích gái gú đánh lộn môn nào cũng có mặt hắn. Hắn thầm nghĩ như vậy mà cũng được lên thiên đàng, quả thiệt là hên mà.

Hắn hứng khởi đi khám phá “thiên đàng” nhưng đi hoài đi hoài mà không thấy gì.

Bỗng nhiên, hắn thấy lờ mờ một bóng hình. Hắn đi lại gần thì giật mình la lên:

- WOA! Ngầu vãi vậy! Hello How are you?

Bóng hình hắn thấy là một người trẻ tuổi đang cỡi một con ngựa sắt, tay cầm cây tre cực dài.

May mà Tony Tèo là người yêu nước Việt Nam, tuy là hắn du thủ du thuật nhưng cũng có đọc qua sử Việt và cổ tích nên hắn cũng lờ mờ đoán ra.

- Thánh Gióng nha! Đúng là ta lên thiên đàng cmnr, Thánh Gióng nha, không lẽ lại ở địa ngục?

Chưa kịp cảm khái thì bóng hình đó bay vô dùng côn tre đập hắn túi bụi.

- A A A A A

Bóng hình Thánh Gióng dùng côn vừa đập hắn vừa chỉnh cơ thể hắn làm những động tác phức tạp, vô bộ côn pháp, rồi biến đổi liên tục. Bóng hình đó lại dùng côn điều khiển hắn, bắt hắn ngồi lên ngựa sắt, tập luyện phi ngựa.

- A A A A cứu mạng! Muốn ta chết hả! Ủa quên chết rồi mà!

Cả người hắn không theo ý hắn, cứ liên tục bị quần lên quần xuống làm đủ mọi động tác võ thuật, rồi lại phi ngựa, rồi lại võ thuật.

Thế mà hắn lại cảm thấy đau đớn vô cùng.

Thời gian cứ thế trôi qua. Không biết đã bao lâu, đến khi hắn có thể tự mình biểu diễn lại những động tác kia thì bóng hình Thánh Gióng biến mất.

- Mẹ nó gì thế này!. Đã chết rồi cũng phải bị hành hạ sao! Hay là Thánh Gióng đang đào tạo ta thành Thiên Binh Thần Tướng nhể.

Hắn tự kỷ một chút rồi cũng phát hiện được thân thể hắn lúc này đúng là có thể biểu diễn lại những động tác và võ thuật của Thánh Gióng. Quá bá đạo mà!

Hắn ngồi xuống nghỉ một lát thì lại phát hiện một bóng hình khác lờ mờ xuất hiện.

Một người trung niên oai phong lẫm liệt, người mặc giáp, tay cầm kiếm xuất hiện.

- Người này ta biết nha. Bức tượng ở khu chợ người Việt! Hưng đạo Vương Trần Quốc Tuấn nha. Woa

Vẫn y như lần trước, bóng hình kia bay tới liên tục dùng kiếm điều khiển thân thể Tony Tèo múa kiếm, đánh quyền.

Hưng Đạo Vương có kỹ thuật kiếm pháp cao siêu, lại thêm một thân khinh công, Tony Tèo chịu không ít đau khổ, cuối cùng thời gian trôi qua, hắn cũng thành công luyên được.

Nếu tính theo thời gian hiện thực thì mỗi bóng hình xuất hiện như vậy thời gian cũng khoảng năm!

Lần lượt từng bóng hình xuất hiện

Yết Kiêu nha!

Bố Cái Đại Vương!

Lý Thường Kiệt

Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản

Đại Tướng Võ Nguyên Giáp

...

- AAAAAAAAAAAA

Một thời gian rất lâu sau.

- Má nó, còn ai nữa ra đây luôn đi!

Không gian trở lại yên tĩnh, một vùng trắng xoá lại bao phủ.

- Gì nữa đây!

Hắn nghi ngờ! Hắn phát hiện ra được có thể là hắn không phải đang ở thiên đàng. Cũng có thể là hắn ở thiên đàng! Danh tướng xuất hiện nườm nượp thế này thì hắn cũng không thể hiểu nổi cuối cùng thi hắn đang ở đâu.

- Không lẽ ta xuyên qua! Đây có phải là ảo cảnh? Dị thế?

Hắn tiếp tục bước đi, nếu đã không chết thì hắn quyết phải tìm ra đây là đâu.

Bây giờ thì hắn đã hiểu những cái bóng kia là đang truyền thụ lại cho hắn võ công và sở trường của họ. Hắn cũng lờ mờ đoán được thời gian trôi qua cho mỗi bóng hình là rất lâu, rất lâu..

Hiện giờ thì gần như hắn đã thành thạo tất cả các loại binh khí, nghe cả phi tiêu, phi đao hắn cũng có thể nhắm mắt mà phóng. Tất cả các loại súng ống từ cổ đến kim hắn đều thành thục. Hiện giờ đừng nói là súng, hắn ngay cả máy bay cũng biết cách lái.

Thật ra học lái máy bay đã ngốn của hắn hơn năm trong này

- Còn cái gì nữa xuất hiện đi cho rồi! - Hắn hét lớn lên.

Bỗng nhiên xung quanh cảnh vật biến đổi.

Gì đây?

Ảo cảnh biến mất?

Màn sương trắng xoá biến mất, thay vào đó là một bãi đất trống.

Đổi map?

Gì nữa đây trời!

Trên người hắn bỗng xuất hiện vũ khí, bắt đầu là gậy tre, sau đó là gíap sắt, kế đến là chiến mã.

- WTF? Cái gì đây?

Một lát sau, trên bãi đất trống, một đám binh lính xuất hiện ra như kiến, không nói không rằng bay vô chém giết hắn.

- Má!!!

Cơ thể hắn phản ứng lại liên tục, tả xung hữu đột giữa vòng vây, chém giết không ngừng. Thân thể hắn bị chém qua mấy nhát nhưng lập tức hồi phục, sau đó lại chiến đấu tiếp.

Thời gian lại trôi qua ….

- Phù phù, mệt chết đi được. Má nó cuối cùng ta cũng qua được.

Hắn thờ phì phèo rồi nằm xuống đất.

Đột nhiên không gian lại biến đổi một lần nữa.

Lại chuyển cảnh?

Gì nữa đây?

Lần này thì mọi thứ hoàn toàn khác biệt. Khung cảnh xung quanh biến thành một sân bóng đá chuẩn người. Nhưng cái sân này lại có diện tích bự gấp lần sân bóng đá bình thường.

Cái gì đây?

Sân bóng đá?

Hết chém lộn rồi lại đến bóng đá? Có thật không vậy?

- A a a sao ta không điều khiển được thân thể vậy?

Hắn không thể điều khiển thân thể, tự động chạy như điên quanh sân bóng, tốc độ càng lúc càng nhanh. Hơn lần sân bóng thì cũng chuyện này cũng kết thúc.

Kế đến một trái bóng từ đâu xuất hiện trước chân hắn, một cái khung thành xa tít tắp hiện ra.

- Kêu ta sút.? Cũng được a

Hắn gồng hết sức sút thật mạnh, trái banh bay như xé gió

“Vèo”

Banh bay được / sân thì dừng lại.

Tiếp theo sau đó là sự xuất hiện liên tục của những trái banh.

Ban đầu hắn còn chút hứng thú tập sút nhưng càng lúc càng nhiều banh, hắn đành buông bỏ. Bỗng nhiên thân thể lại không nghe theo sự khống chế của hắn, liên tục thực hành sút banh không ngừng nghỉ.

Thời gian lại trôi qua ….

“BÙM."

"VÈO"

- VÀOOOOOO - Tony Tèo hét lên sung sướng.

Cuối cùng hắn cũng đã có thể đá vào khung thành!

Hắn mừng như điên hét lên:

“AAAAAAAAA VÀO RỒIIII VÀO RỒIII! Mừng quá ba má ơi! Thần Linh ơi!”

Hét xong hắn té ngã ngữa ra, mọi thứ tối sầm lại.

- --

- Chào hai đồng chí! Người này đã hôn mê một năm nay kể từ khi chúng ta vớt anh ta lên từ biển. Chúng tôi đã tiến hành kiểm tra, phát hiện thân thể bình thường, không có gì đặc biệt.

Một nữ quân y đang báo cáo lại cho hai người lính hải quân về tình hình sức khoẻ của người đang nằm trên giường bệnh. Người này chính là Tony Tèo, hắn đã hôn mê suốt từ lúc được tái tạo lại đên giờ. Mọi thứ hắn vừa mới trải qua đều là ảo cảnh do siêu máy tính dung hợp, những tri thức và tuyệt kỹ đều được cấy vào người hắn. Trong ảo cảnh có thể trôi qua hơn trăm năm nhưng bên ngoài kỳ thực chỉ mới trải qua một năm thôi.

- Tôi thành thực cảm ơn đồng chí đã chăm sóc anh ta hơn một năm trời. Chuyện này chúng tôi đã ghi nhận, đồng chí sẽ được đánh giá xứng đáng.

Nữ quân y tỏ ra vui mừng, lập tức nói cảm ơn rồi tiễn hai người lính hải quân kia đi.

Truyện CV