1. Truyện
  2. Siêu Dự Bị
  3. Chương 57
Siêu Dự Bị

Chương 57: Át chủ bài

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trên khán đài, Thảo Hiền nắm chặt tay, mím môi lo lắng nhìn đội APFC bị dẫn trước. Cô bạn Mỹ Duyên quay qua an ủi bạn mình, khẽ trách Tèo:

- Đội đang thua mà cái ông Tèo này chạy đi đâu vậy ta, sắp hết giờ rồi còn gì.

Thảo Hiền mặt lo lắng, tay bấm vào điện thoại để nhắn tin cho Tèo, mặc dù cô biết có lẽ Tèo sẽ không nhận được bây giờ. Thật ra cô không lo cho trận đấu lắm, cô chỉ lo cho Tèo vì ban nãy thấy Tèo hớt ha hớt hải chạy vội vào bên trong, sau đó đến lượt một người trên băng ghế chỉ huy vào, kế đó luôn cả huấn luyện viên cũng đã chạy vào, xem chừng có vấn đề gì lớn lắm.

APFC có phần hơi lúng túng sau bàn thua vừa rồi. Tí và Tín phối hợp từ giữa sân cố đưa bóng tiến tới phần sân bên kia của đội Tây Ninh. Tí nhận được bóng cố gắng lách người tìm khoảng trống và thực hiện sút xa nhưng đáng tiếc bóng bay vọt xà.

Tinh thần chưa kịp củng cố thì anh em Quốc Hùng Quốc Đại đã nâng cách biệt tỉ số lên - sau một pha phối hợp từ cánh phải và kết thúc bằng một cú chạy cắt mặt đánh đầu cận thành để hạ Thái và đưa đội nhà tới gần cúp hơn chúc nữa.

Elise vẫn phải nở nụ cười chuyên nghiệp khi lên sóng live stream với người hâm mộ. Làn sóng ủng hộ đội nhà và khinh thường đội APFC ngày càng nhiều, không thiếu những lời làm nhụt chí đại loại như:

- Thôi tới được trận cuối cũng hay rồi, thắng gì nổi Tây Ninh

- APFC dở từ đội một mà, trụ hạng được là may rồi.

- Ông Thanh già rồi về chơi với con cháu còn bon chen làm bóng đá chi.

- Tây Ninh ăn chắc rồi em gái ơi.

...

Hàng ghế vip, huấn luyện viên tuyển trẻ quốc gia Luis Trezegues tỏ ra gật gù trước màn trình diễn của hai đội, ông thẳng thắn nhận xét:

- Lứa trẻ này của ông đúng là đặc biệt đó. Đi chuyến này đúng là không uổng công, tôi cũng đã điểm qua một số gương mặt có thể đưa vào tuyển rồi, ha ha, lứa này của ông đúng là những viên ngọc thô chưa được mài giũa. Yên tâm đi ông bạn già, vô tay tôi thì ngon lành.

Ông lão Phạm Ngọc Thanh nghe thế thì vui vẻ trong lòng nhưng cũng hơi sốt ruột về trận đấu, đã thua tới nơi rồi mà ông Dominik này còn chưa cho Tèo ra sân nữa, không biết mấy người này đang làm cái trò gì trong hậu trường, con trai ông đã sớm rời khỏi ghế vip để đi tìm hiểu nhưng vẫn chưa thấy về.

Thấy vẻ lo lắng của ông bạn, vị chiến lược gia người Bồ trấn an:

- Ông đừng lo quá về trận này, cúp quốc gia thôi, tôi đã nói là sẽ đưa cầu thủ ông vào tuyển rồi.

Lão tướng không nói gì, nhìn thoáng qua sân thấy lấp loáng bóng dáng người, điện thoại ông chợt reo lên, ông bắt máy vội thì nghe giọng con trai mình trong đó. Một lát sau ông cúp mày, quay đầu qua nhìn ông bạn, nhoẻn miệng cười bí hiểm:

- Át chủ bài chuẩn bị đánh ra, còn nhiều bất ngờ lắm, ông cứ đợi mà xem.

Ông Luis Trezegues nghe vậy thì nghi ngờ nhìn xuống sân, chỉ thấy trọng tài đang giơ bảng đổi người, người vào sân là một cậu nhóc dáng người cao cao, làn da trắng và khuôn mặt cực kỳ đẹp trai, nhìn có phần giống công tử bột hơn là cầu thủ. Cả thân thể Tèo là hàng làm từ khoa học kỹ thuật không thuộc về trái đất nên vẻ ngoài hoàn mỹ vô cùng nên cực kỳ thu hút ánh nhìn, đó là lý do mà khi Tèo vừa vào sân, làn sóng live stream bỗng nhiên sôi nổi hẳn, trên màn hình điện thoại của Elise, số lượng người xem tăng vọt kèm theo những comment trái tim và dấu hôn môi xuất hiện liên tục:

- Anh đẹp trai

- Đẹp trai quá anh ơi, anh đừng đi đá bóng nữa

- Anh này tên gì thế, áo số à, anh đẹp trai như Ronaldo ấy.

- Mẹ cái thằng công tử bột, nhìn muốn đấm cho vỡ mặt.

Sau câu comment đó thì một loạt từ ngữ chửi và ném đá của các chị em thân tặng cho cả dòng họ cái tài khoản dám cả gan động chạm đến thần tượng của họ, quả là ở đâu cũng vậy anh đẹp anh có quyền.

Elise nhìn màn hình mà tức tối, mấy đứa mê trai này, tên đó có gì hay cơ chứ. Cô giận giữ nhưng cũng phải tỏ ra vui vẻ, thoáng nhìn Tèo, ừm đúng là đẹp trai thật, lại cao, thân hình khoẻ mạnh, mấy lần dựa vào ngủ thật là êm. Xuỳ, xuỳ, tào lao, tên đáng ghét này. Elise đỏ hết cả mặt, cố gắng xua đi cái ý nghĩ kỳ quái kia.

Tèo ban nãy làm gì? Dĩ nhiên là đi ị rồi. Tèo do ăn quá nhiều nên đau bụng phải vào giải quyết, hắn cũng không ngờ mình vừa ngồi được một chút mà cả đám người hùa nhau vào cầu tiêu lôi đầu hắn ra. Tèo bước ra sân trong lòng vẫn còn bực bội nhưng vừa thấy tỉ số thì hắn đã hiểu tại sao ban huấn luyện kéo hết vào nhà xi như vậy. Thiệt là cảm động mà. Biết vậy thì có chết vì mắc ỉa hắn vẫn phải ra sân! Tèo nắm tay nhủ thầm cảm động trước tình cảm của ban huấn luyện.

- Ê! Cậu kia làm gì ôm bóng hoài vậy, muốn ăn thẻ hả. - Trọng tài thổi còi và chỉ vào Tèo.

Tèo bừng tỉnh, quên béng mình đang ôm bóng chuẩn bị ném biên. Tèo gãi đầu giả lả:

- Dạ vâng, em xin lỗi, hê hê.

Ông Luis Trezegues tỏ vẻ nghi ngờ, chỉ tay xuống sân hỏi:

- Cậu nhóc này chính là át chủ bài mà ông nói?

- Chính nó - Lão tướng nói như đinh đóng cột.

- Phải không?

- Chính xác trăm phần trăm.

Ông Trezegues cười cười gật đầu:

- Có ý tứ, có ý tứ, để xem át chủ bài này là con át gì.

- Bảo đảm là át bích

- Còn để xem là chơi bài gì nữa. - Ông Trezegues trào phúng.

Lão tướng khẳng định luôn:

- Poker.

Tèo cầm bóng trong tay, Tèo nhìn anh em trong sân có vẻ đã thấm mệt và rời rạc, hắn hô lớn:

- Các anh em, chuẩn bị lấy lại tinh thần nào, hít một hơi, vận nội công tao xem nào.

Mọi người trong sân khi thấy Tèo ra thì mừng lắm, nghe nói vậy thì ai nấy cũng sực tỉnh, vội vàng đứng lại nhắm mắt dưỡng thần, tập trung khí lực hít thở đều đều lấy lại tinh thần. Tèo hô lớn:

- Tiến lên!

Nói rồi Tèo chạy đà rồi ném bóng cực mạnh vào phần gần giữa sân. Tín bên trong đang bị kèm bởi một trung vệ đang chuẩn bị nhảy lên tranh chấp thì bỗng nhiên, Tín dùng sức mạnh nhảy vọt lên, hất văng trung vệ kia ra, chuẩn xác đón bóng chuyền nhanh cho Tí.

Ông Trezegues vỗ đùi cái đét khen:

- Hay, cậu này thể hình và sức lực cực khoẻ, chưa chắc tuyển quốc gia mà khoẻ như cậu này.

Tí đoạt được bóng, thay vì dẫn bóng đột phá như lúc trước thì lập tức Tí chuyền cho trung vệ đội nhà là Tấn Sang đang chạy chỗ. Tấn Sang chạy lên nhận bóng, một cầu thủ đội Tây Ninh đã xông tới xoạc bóng nhưng Tấn Sang mỉm cười:

- Bye bye, xoạc hụt rồi.

Hoá ra Tấn Sang không đón bóng mà cố ý để bóng chạy lòn qua háng.

- Chết bị lừa rồi, theo người đi theo người mau - Quốc Hùng ở tuyến trên thấy vậy thi cố hét lên.

Tèo không biết ở đâu đã xuất hiện kịp lúc ngay đường bóng đang bay tới. Đột ngột bóng người của Quốc Đại xuất hiện phóng lên hòng cắt đường chuyền. Tèo cách bóng khoảng chừng hai mét nhưng nếu không kjp đưa ra phản ứng thì Quốc Đại trăm phần trăm sẽ đoạt được. Không suy nghĩ nhiều, Tèo dậm mạnh chân trái để thắng lại đột ngột, cả người đổ rạp xuống, tay chống xuống đất, Tèo vận lực một cái cả người dùng một tay chống làm điểm tựa rồi xoay như một cái compa về sau, hai chân chính xác gắp trúng bóng.

Không đợi Quốc Đại kịp phản ứng, Tèo dùng hai chân hất bóng một cái làm bóng xoáy lên cao vọt qua đầu Quốc Đại đã xông tới. Quốc Đại mất đà không kịp theo đành nhìn bóng vọt qua đầu. Sau đó Tèo nhanh chóng rút người lại rồi bật tới phía sau người Quốc Đại, chuẩn xác tiếp được bóng.

Quốc Đại hết hồn nhìn một loạt đông tác của Tèo như chưa tin vào mắt mình, gã vẫn còn bần thần đứng đó.

Trên sóng live stream, các comment như muốn là nổ tung diễn đàn:

- Cái quái gì vậy

- Xiếc bóng đá à.

- Ông này Jindo nhập mẹ rồi.

- Vãi chưởng, tao cứ tưởng tao đang coi nhảy hiphop.

Tèo không đợi tốn thời gian quá nhiều, sau khi vượt qua Quốc Đại, Tèo vung chân đinh sút mạnh thì cảm thấy trước mặt có hậu vệ đang thực hiện chuồi bóng cản phá, Tèo thấy gã này đã dinh bẫy, trên mặt lộ ra vài phần vui vẻ, vung chân vòng qua bóng và hất bóng chuyền qua phải bằng má ngoài.

- Xí hụt - Tèo nhảy lên tránh thoát cù chuồi nói.

Bóng bay chìm vào vòng m , chếch qua góc phải khung thành, thủ môn đội chủ nhà không kịp phản ứng vì tưởng và Tèo sút, ai ngờ lại là cú chuyền chọc khe nên vội vàng điều chỉnh tư thế định chạy ra cản phá. Tí đã có mặt đúng lúc, bài này chính là phối hợp ngắn nhanh mà bốn đứa đã tập đá ma không biết bao nhiêu lần rồi. Tí cũng không thèm chỉnh bóng, cả người nghiêng góc độ, vung chân sút một phát, bóng bay vòng qua thủ môn đang đứng cản góc.

- Phù, tưởng sao - Thủ môn đội Tây Ninh thở phào một cái, gã biết khi bóng bay quá tầm gã kiểu đó thì phần là ra ngoài hoặc sẽ chạm cột. Do đó tuy mất đà nên gã vẫn kjp lấy lại tư thế định sẽ cản phá sau khi bóng dội cột ra.

Đúng là bóng vòng qua thủ môn nhưng lại bay cắt mặt khung thành chứ không vào. Một cái chân từ đâu không biết đưa ra đạp thẳng vào bóng.

BỘP

Bóng nương theo cú đạp mà đổi hướng bay thẳng vào lưới, người tung ra cú đạp ghi bàn chính là Tèo.

- GOALLLLL. - , tỉ số đã được rút ngắn chỉ còn một bàn, một pha phối hợp đẹp như sách giáo khoa của đội APFC, người ghi bàn là cầu thủ vừa mới vào sân Nguyễn Văn Tèo bằng gầm giày. Một trận đấu quá hay của hai đội. Trận đấu chỉ còn phút, liệu APFC có thể tìm kiếm được bàn gỡ hoà

Tèo hưng phấn nhặt bóng trong khung thành rồi ôm bóng chạy về vạch giữa sân, giữa đường chỉ kịp đập tay với các đồng đội một cái sau đó đặt bóng ngay ngắn vào vạch giữa sân cho đội Tây Ninh.

Ông Trezegues trên khán đài cũng há hốc mồm nhìn màn trình diễn quá đẳng cấp, ông lật đật quay qua hỏi bạn mình:

- Cậu này tên gì ấy nhỉ?

- Nguyễn Văn Tèo, át chủ bài đội APFC, sao ông thấy có đúng là át chủ bài không - lão tướng Phạm Ngọc Thanh được dịp lên mặt, trong lòng vui vẻ vì hiếm khi thấy biểu hiện sốt ruột như thế này của ông bạn.

- Đúng là át bích, tuy pha đầu hơi kỳ lạ nhưng đường chạy và sự tập trung tuyệt vời. Chuyến này đúng là đáng giá, đáng giá.

Bên khán đài thường,

- Sướng nhé cô nương, người yêu ghi bàn rồi kìa. - Mỹ Duyên chọc bạn mình

Thảo Hiền đỏ hết cả mặt, bụm miệng con bạn nhiều chuyện này rồi thấp giọng nói:

- Tao biết anh ấy sẽ làm được mà.

Truyện CV