1. Truyện
  2. Siêu Dự Bị
  3. Chương 63
Siêu Dự Bị

Chương 63: Đại cải cách

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong lúc U đang vui vẻ ca hát trong quán karaoke thì ban lãnh đạo cấp cao APFC đang đau đầu trong phòng hội nghị. V-league đã sắp kết thúc, đội nhà thì đã chắc chắn trụ hạng ở giải nhưng đây cũng là thành tích bết bát nhất từ đó đến giờ.

Chủ tịch kiêm ông bầu Phạm Ngọc Thanh ngồi ghế chủ toạ, sau khi nghe những bản báo cáo tình hình, ông cảm thấy đội hiện giờ không còn là đội nữa. Ba ngoại binh triệu đô trên hàng công chỉ còn đúng trận nữa là hết hợp đồng, chính thức rời khỏi đội. Cả ba đều không có ý định gia hạn thêm hợp đồng, lời đồn bên ngoài là chính xác, cả ba đều đã bắt tay với các câu lạc bộ khác. Theo luật Fifa thì cứ cầu thủ nào hết sắp hết hạn hợp đồng tháng thì đã được công khai ngồi bàn đàm phán với các câu lạc bộ nên việc rời đi của ba ngoại binh không còn nằm ở lời đồn nữa mà xác thực một trăm phần trăm.

Lão tướng Phạm Ngọc Thanh hỏi:

- Thế còn các cầu thủ trụ cột như Nguyên, Dũng, v.v. thì sao?

Giám đốc điều hành là Phạm Thiên Long, cũng là con trai ông đứng lên báo cáo:

- Thưa chủ tịch, theo nguồn tin đáng tin cậy thì kết thúc mùa giải, chúng ta phải chia tay cầu thủ, bao gồm tất cả những cái tên trụ cột. Hôm qua con vừa mới có cuộc gặp với ông bầu đội Nam Định, nhờ vào tình bạn lâu năm nên mới biết được hai trung vệ cánh của đội ta là Quang Minh và Nhật Tân sẽ về Nam Định vào mùa sau.

Trong phòng họp xôn xao hẳn lên, mọi người xì xào bàn tán.

Ông Phạm Ngọc Thanh đưa mắt nhìn qua người vừa được cất nhắc lên làm huấn luyện viên trưởng đội một từ tuyển trẻ là Đinh Văn Hiếu. Ông cũng là người phụ trách về việc gia hạn hợp đồng và quản lý cầu thủ.

Đến lúc này, ông Hiếu đứng lên phát biểu:

- Chú Thanh à, tôi cũng không thiết tha gì đội bóng nữa. Một đội bóng gì mà không hề có sự đầu tư, không hề có sự quyết tâm và mục tiêu rõ ràng. Tôi mang ơn chú, thì tôi trả, tôi đã cống hiên cho chú mấy năm nay rồi. Việc cầu thủ ra đi là quyền tự do của họ. Tôi cũng đã từng liên lạc để gia hạn hợp đồng nhưng không ai chịu ở lại chiến đấu cùng cái đội bóng mà suốt năm này lúc nào cũng loay hoay trụ hạng. Đơn từ chức tôi đã đệ ở đây rồi. Chào chú.

Nói xong ông Hiếu đứng lên rời khỏi phòng họp.

- Khụ khụ khụ - Ông lão Phạm Ngọc Thanh ho sù sụ. Tuy việc này ông đã biết nhưng với thái độ của ông Hiếu ông vẫn hơi sốc một chút.

- Bố giữ gìn sức khoẻ, đừng nóng giận quá mức. - Phạm Thiên Long tới đỡ bố mình.

Ông Thanh ngẫm nghĩ một chút lời của cấp dưới mình. Qủa thực những năm gần đây, ông cũng đã phần nào bớt nhiệt huyết với bóng đá, không còn tham vọng như lúc trước. Cũng là do tình hình hiện nay, vấn đề một ông chủ năm đội bóng trong V-league không thể nào bỏ được. Cố gắng thế nào cũng không ổn vì sức một đội sao cân lại được năm đội, trừ phi toàn thắng trên mọi mặt trận. Còn nếu thua một hoặc hai trận, coi như đàng chấp nhận số phận vì những đội gà nhà sẽ "vô tình" nhường điểm cho nhau, hay cùng nắm tay để có một điểm.

Từ đó ông cũng đã thờ ơ với đứa con tinh thần của mình là câu lạc bộ. Hằng năm ông chỉ còn chi tiền và nhờ trợ lý và cấp dưới thay mình quản lý, ngay cả ngoại binh ông cũng chỉ xem sơ là duyệt. Có lẽ cần phải thay đổi. Ông vốn là lão tướng trải qua trăm trận, không phải là người quỵ luỵ, ông là người dễ dàng đứng lên từ sai lầm. Ông lão mỉm cười, nhớ đến trong học viện vẫn còn một nhân tố quái dị mà ông đem về từ biển đảo, chính là Tèo. Ông nhìn sang huấn luyện viên của Tèo là Dominik, đột ngột nói:

- Như thế này đi. Ai cũng biết là nếu các cầu thủ hết hợp đồng, họ rời đi, mình không nhận được một cắc. Nếu bán đi thì còn có tiền mà xoay sở, lúc này hơn người rời đi, đội bóng thì không thể giải tán được. Mà nếu bây giờ lên thị trường chuyển nhượng mua cầu thủ thì lại không kịp rồi. Cũng may tôi cũng còn mấy anh em ngồi đây.

Dừng một chút, ông tiếp tục:

- Đó giờ tôi không phải là người an phận, tình huống đã thế này thì đàng phải chơi ngông một lần. Huấn luyện viên Dominik, trăm sự nhờ ông.

Chiến lược gia người Pháp nhìn ông lão chăm chú, sau mới nói:

- Ý ông là...

- Phải. Ta muốn đôn toàn đội U lên đá chính V-league năm sau.

Một trận xôn xao trong phòng. Giám đốc kỹ thuật đội một là Trần Minh Tùng đứng lên nói:

- Tôi không đồng ý, đội một tuy mới đoạt chức vô địch U quốc gia nhưng đó chỉ là lứa U, kinh nghiêm trận mạt còn kém, đưa vào thì chả khác nào lấy trứng chọi đá.

Một số người đồng tình, đều bảo vệ quan điểm đó.

Lão tướng nhún vai:

- Dù sao đi nữa chúng ta cũng không thể đoạt cúp, hiện giờ vẫn chưa kiếm được nhà tài trợ, ông có cách nào khác hay hơn thì nêu ra đây. Vấn đề hiện giờ là chúng ta không có người, không có tiền. Không có tiền còn dễ nói, không có người thì không có đội bóng, không có đội bóng thì không có tài trợ. Quyết định như vậy đi, chúng ta sẽ chơi thứ bóng đá đẹp, cống hiến là được, vô địch hay không không quan trọng. Tạm thời qua mấy mùa rồi kiếm tài trợ sau.

Cũng không còn cách nào hay hơn. Bất đắc dĩ đàng phải chấp nhận ý kiến của ông bầu chủ tịch vậy. Năm nay lứa này tuổi, vừa mới đá thắng giải U quốc gia, vậy năm sau sẽ là tuổi, tập trung huấn luyện cũng đủ sức đá U, U quốc gia. Còn Vleague, chỉ cần không thua quá nhiều là được, nếu có rớt hạng xuống đá giải hạng nhất cũng chả sao, sau vài năm cọ sát, khi đủ lông đủ cánh rồi thì sẽ khác.

Mọi người rời phòng họp, chỉ còn lại ba người là hai bố con họ Phạm và huấn luyện viên tuyển trẻ Frank Dominik, lúc này ông Long mới nói:

- Vấn đề hiện tại không phải là vô địch mà là khán giả. Có khán giả mới tài trợ. Tôi hy vọng ông đào tạo lứa này chơi theo kiểu cống hiến. Chúng tôi không muốn can dự quá nhiều vào chiến thuật, cái đó là việc của ông, nhưng tình hình hiện tại ông cũng hiểu, để vô địch gần như là nằm mộng.

Chiến lược gia người Pháp cũng hiểu hoàn cảnh hiện tại. Đúng là không trâu bắt chó đi cày, ông thở dài:

- Nếu các ông đã muốn vậy thì được. Dù gì thì lứa này khá đặc biệt, chiến thuật cũ cũng không phù hợp nữa rồi.

...

Tèo và đồng bọn hoàn toàn không biết gì về sự thay đổi sắp tới, sau khi kết thúc buổi karaoke thì ai về phòng nấy ngủ như thông lệ. Tèo lại tiếp tục tập huấn trong ảo cảnh như mọi ngày, nhưng lần này lại có chút khác biệt. Tèo phải bước vào một cái máy hình trụ to tổ bố. bên ngoài là tấm cửa kiếng tự động. Sau khi bước vào, ánh sáng từ trong máy chiếu khắp người, Tèo lập tức thấy được chỉ số thân thể và thể lực của chính mình. Tèo không ngờ chỉ được đánh giá hạng D.

Đánh giá hạng D làm Tèo vô cùng bất ngờ, cứ tưởng là với cường độ tập luyện như thế này thì cơ thể đã hơn người thường rồi. Thực tế thì Tèo đã hơi quá coi thường những vận động viên chuyên nghiệp khác. Cơ thể và giáo án tập luyện của các cầu thủ nước ngoài đặc biệt chú trọng vào thể lực. Một cầu thủ chuyên nghiệp như Ronaldo có bung hết sức vẫn có thể đá được suốt phút, những trận cần thiết thì phút là chuyện bình thường. Nếu so về kỹ thuật đánh lộn hay kỹ năng giết người thì Tèo chưa cần đến một nốt nhạc cũng dư sức tiễn Ronaldo bay màu ngay nhưng về bóng đá thì Tèo còn kém khá xa.

Thế là giáo trình tập luyện của Tèo lại thêm vào hơn chục bài tập thiên về thể lực. Ngay cả thực đơn ăn uống cũng được siêu máy tính tuyển lựa ra một thực đơn hoàn mỹ, chuyên dụng cho các cầu thủ bồi bổ thể lực và sức mạnh.

Người xưa thường có câu: "Có phước cùng hưởng, có hoạ cùng chia cho anh em". Thế là Tèo lập tức đem giáo án tập luyện khắc nghiệt bắt cả phòng số tập chung. Tí, Tín và Thái chịu khổ, vậy nên hàng đệ tử cũng không sống tốt, bốn thành viên mới là Quang Lê, Mạnh Đức, Tấn Sang và Văn Hai cũng phải chịu chung số phận.

Đây đã là vòng chạy thứ , Tí băng lên sát bên Tèo thở hồng hộc:

- Phù phù, hộc hộc.. Ê Tèo, mày sao lại nổi hăng máu lên thế, cả tuần nay tập thể lực như chó điên vậy mày.

Tèo vừa chạy vừa nói:

- Thể lực là nguồn gốc của sức mạnh. Mày thấy mấy thằng cầu thủ hiện giờ không, thằng nào cũng vai u thịt bắp, vừa to con vừa khoẻ như trâu. Mày nhìn lại mày hai tháng trước coi, như con mắm. Còn giờ thì sao, có phải nhìn đô hẳn lên không. Không nói nhiều nữa mày, chạy xong còn tập chuyền.

Bốn thành viên mới gia nhập bang hội Tèo điên cũng không phải chịu ấm ức suông. Ừ thì đã gọi là anh em mà, mỗi đứa đều có anh em đệ tử. Thế là nhóm tập thể lực hành xác lại tăng thêm đến gần hết cả đội U. Những người không tập thì mới đầu vẫn cho là điên nhưng sau chừng một tháng, sau một bài kiểm tra sức khoẻ và kỹ thuật, những người không tập thể hiện yếu kém và thua thiệt rõ rệt. Giống như chơi liên minh vậy, anh em đã "farm" đủ đồ còn mình thì chỉ mới có đôi giày!.

Nhiệt huyết thì dễ lây lan, tuổi trẻ mà, toàn bộ U bây giờ cứ như bị điên, mỗi sáng dậy đúng giờ sáng tập luyện hành xác. Tèo cũng đã đề nghị với ông bầu Phạm Ngọc Thanh về chế độ dinh dưỡng theo đúng công thức Siêu Máy Tính đưa ra. Thế là cả đội phải ăn theo y như vậy.

Mà ông già này cũng không phải là cái gì cũng nghe, sau khi đem công thức và thực đơn của Tèo cho chuyên gia dinh dưỡng, ông còn đánh email cho một chuyên gia dinh dưỡng của Mỹ, cũng là bạn con trai ông để tham khảo. Kết quả làm ông và con trai mở tròn mắt. Cả hai chuyên gia đều tự nhận không bằng, muốn bay ngay về Việt Nam để học hỏi thêm về kiến thức dinh dưỡng của người làm ra công thức này. Dĩ nhiên là ông lão không đồng ý, một là đã có hợp đồng với Tèo là giữ kín bí mật, hai là ông cũng không muốn có quá nhiều rắc rối.

Elise cũng đã rời Việt Nam trở về Pháp cùng cô bạn thân Celine để tiếp tục học ở Pháp. Lúc tiễn cô ở sân bay, Tèo cảm thấy hơi trống trải, ở chung thì hay cãi nhau nhưng khi sắp chia tay rồi mới thấy nhơ nhớ. Ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn kéo cô gái nhỏ qua một góc rồi hôn lên môi đỏ mọng của cô hơn năm phút. Tèo cười hì hì:

- Chơi cá độ thua còn chưa trả, coi như cái này anh siết nợ.

Không đợi cô gái này bùng phát, Tèo lượn nhanh như một con én đi mất.

Một tháng, hai tháng, ba tháng đã trôi qua, thấm thoát đã hết năm , khép lại một mùa giải tệ hại của APFC. Y như kế hoạch, huấn luyện viên người Pháp Dominik đã được hội đồng bầu lên làm huấn luyện viên trưởng đội một APFC, chính thức sa thải Đinh Văn Hiếu và một dàn cộng sự của ông này. APFC bắt đầu cuộc đại cải cách lớn nhất từ trước đến nay. Toàn bộ đội một đã phải chia tay câu lạc bộ đi tìm bến đỗ mới, thay máu luôn dàn trợ lý và huấn luyện viên. Ngay cả công ty tài trợ cũng đã thay đổi.

Về mặt ngoài là vậy, bên trong thì cũng có sự thay đổi lớn. Do U được đôn lên làm đội một nên được đãi ngộ như đội một. Giữa tháng một sẽ có thông báo chính thức, mở thêm nhiều vệ tinh các tỉnh thành để chiêu mộ nhân tài trẻ để bổ sung cho lứa U. Lần này ông lão Phạm Ngọc Thanh đã chơi lớn, quyết trẻ hoá toàn bộ nhân lực.

Những sự thay đổi bất ngờ này không phải là gì bí mật, báo chí sớm đã đánh hơi được. Tất cả các mặt báo thể thao và diễn đàn đều đăng tin APFC thay máu toàn bộ, đại cải cách câu lạc bộ. APFC chính thức trở thành đá kê chân cho các câu lạc bộ, ngay cả những đội ở giải hạng nhất đã rục rịch chuẩn bị quân số và nhân lực, chỉ chực chờ APFC rớt đài, là sẽ như hổ vồ mồi, lập tức giương nanh nuốt lấy con nai bé nhỏ.

Truyện CV