Mấy ngày kế tiếp, ta cũng không gặp được Quyên tỷ.
Kỳ thật vào buổi tối ngày đầu tiên nàng không trở lại ký túc xá, trong lòng ta cũng đã có kết quả đại khái.
Chỉ là ta không muốn tiếp nhận mà thôi.
Quyên tỷ rõ ràng là một người thiện lương như vậy, nàng chưa từng làm chuyện thương thiên hại lý gì, sao lại rơi vào kết cục như vậy?
Ta không thể tưởng tượng tại sao thế giới này lại bất công như vậy.
Liên tiếp vài ngày, ta đều ngây ngốc, hoàn toàn không biết là vượt qua như thế nào.
Lần thứ hai nhìn thấy Quyên tỷ, là vào một chạng vạng tối.
Lý thúc mang theo ta đi về phía ký túc xá, vừa vặn đụng phải Quyên tỷ được một bảo vệ khiêng đưa về.
Trong khoảng thời gian này cảm xúc đè nén đột nhiên bộc phát, ta lo lắng xông lên phía trước, đoạt lấy Quyên tỷ ôm vào trong lòng mình.
Bảo vệ kia sửng sốt, sau đó như là nghĩ tới cái gì, há miệng rộng, lộ ra hàm răng vàng óng của hắn cười dâm đãng nói:
"Đây là bạn gái ngươi a, không nghĩ tới còn là một trinh nữ. Tiểu nương tử này, tính tình rất mãnh liệt, vài huynh đệ chúng ta mới đem nàng chế phục. Trên mặt lão tử còn bị cào vài vết. Chẳng qua tư vị kia, thật sự là... Chậc chậc..."
Hai mắt ta đỏ bừng, cảm giác phẫn nộ trong đáy lòng đã sắp không áp chế được, ta hận không thể hiện tại liền đem đám súc sinh này tất cả đều đ·ánh c·hết, sau đó từng bước từng bước đem cẩu vật trong đũng quần bọn họ toàn bộ chém.
Lý thúc cũng là vẻ mặt phẫn nộ, nhưng là hắn vẫn giữ lại lý trí, vì phòng ngừa ta làm ra chuyện xúc động, vội vàng lôi kéo ta đi vào ký túc xá.
Trở lại ký túc xá, ta đặt Quyên tỷ lên giường của nàng.
Nhìn mái tóc rối bù của nàng, còn có vết bầm tím xuyên thấu qua quần áo rách nát, tim của ta giống như là bị túm lấy.
Đám súc sinh này căn bản không phải là người! Bọn họ đều đáng c·hết, nên xuống địa ngục bị thiên đao vạn quả!
Ta đắm chìm trong bi thương, không biết nên làm thế nào cho phải.
Cho đến khi nhìn thấy một giọt nước mắt từ khóe mắt đóng chặt của Quyên tỷ chảy xuống.
Ta nắm chặt bàn tay lạnh lẽo của Quyên tỷ, nhẹ giọng an ủi:
"Không sao, Quyên tỷ, không sao."Nghe được sự an ủi của ta, Quyên tỷ gian nan ngồi dậy, sau đó vùi đầu vào vai ta, nức nở.
Ta vừa nhẹ nhàng vỗ giá lưng Quyên tỷ, vừa tiếp tục an ủi nàng.
Sau khi phát tiết cảm xúc trong chốc lát, Quyên tỷ cũng dần dần ngừng nức nở, cúi đầu không nói một lời.
Thật lâu sau, Quyên tỷ mới run rẩy mở miệng nói:
"Tiểu Nghị, tỷ không sao, ngươi cũng mau về nghỉ ngơi đi..."
Nhưng mà, ta làm sao có thể trở về. Nhìn nàng rõ ràng chính mình đã phi thường thống khổ còn đang cố gắng chống đỡ muốn cho ta yên tâm, ta cảm giác có loại tâm tình nói không nên lời.
Cứ như vậy, ta ngồi xổm bên giường Quyên tỷ, vẫn ở bên cạnh nàng.
Mãi đến khuya, ta mới đi theo Lý thúc ở một bên về ký túc xá.
Vừa về đến ký túc xá, nhìn hai tên súc sinh Trịnh Hạo và Trần Thành Vũ đã nằm trên giường ngủ vù vù.
Ta cơ hồ khống chế không được chính mình, liền muốn xông lên g·iết c·hết bọn họ!
Nhưng nghĩ đến Quyên tỷ, ta vẫn từ bỏ ý nghĩ này.
Ta nhất định phải mang theo Quyên tỷ chạy ra khỏi nơi này, bởi vậy ta nhất định phải cẩn thận, không thể lỗ mãng.
Sau đó, ta nằm ở trên giường thật lâu không thể ngủ, giống như là ngày đầu tiên bị lừa tới.
Làm ta kinh ngạc chính là, Lý thúc vậy mà cũng không có ngủ, vẫn ngồi ở bên giường, sắc mặt có chút trầm trọng.
Không biết nằm trên giường bao lâu, trong mơ màng màng, ta cảm giác được một bàn tay đang nhẹ nhàng đẩy ta.
Ta mở mắt ra, liền thấy Lý thúc đang đứng bên giường ta. Lý thúc nhỏ giọng nói cho ta không nên nói chuyện, sau đó, ý bảo ta đi theo hắn.
Thấy Lý thúc chuẩn bị đi ra khỏi ký túc xá, ta đang muốn nhắc nhở Lý thúc cẩn thận theo dõi hành lang, nhưng Lý thúc lại trực tiếp từ cửa đi ra ngoài.
Ta có chút do dự, nhưng xuất phát từ tín nhiệm đối với Lý thúc, cuối cùng vẫn khẽ cắn môi, đi theo ra ngoài.
Lý thúc dẫn ta cẩn thận vòng qua bảo vệ đang ngủ khò khè ở đầu cầu thang, sau đó xuống lầu. Sau khi xuống lầu, Lý thúc lại quen đường vòng qua nhân viên tuần tra các nơi.
Cứ như vậy, hai chúng ta đi vòng quanh khu vườn.
Đại khái hai mươi phút sau, mới đến mục tiêu cuối cùng.
Trong phòng tập thể thao phủ đầy bụi bặm, ta không khỏi cảm thán Lý thúc thật sự là tài cao gan lớn. Phòng gym nằm ngay trên nơi chúng ta làm việc.
"Lý thúc, chúng ta bị camera theo dõi chụp được rồi, không có việc gì chứ." ta hỏi trước vấn đề khiến ta lo lắng này.
Lý thúc đang ngồi xổm bên cạnh một cái máy chạy bộ bận rộn, cũng không quay đầu lại khoát tay áo, tỏ vẻ không có việc gì.
Sau đó hắn liền từ phía dưới lấy ra một bao thuốc lá cùng một hộp diêm. Mở ra châm cho mình một điếu thuốc, hắn liền tìm một tờ giấy lót dưới đất, ngồi xuống.
Ta cũng học theo dáng vẻ của thúc ấy, tìm một tờ giấy ngồi dưới đất.
Lý thúc nhìn ngoài cửa sổ chậm rãi h·út t·huốc, cũng không vội vã nói cho ta biết nguyên nhân gọi ta tới đây.
Mà ta cũng không sốt ruột, cứ như vậy chờ Lý thúc mở miệng.
"Khụ khụ, ngươi biết ta vì cái gì muốn chủ động bị lừa đến nơi này sao?" tựa hồ hút được điếu thuốc mông, Lý thúc bị sặc một ngụm, sau đó hắn nhìn về phía ta dò hỏi.
Ta lắc đầu, ta chỉ là đoán được Lý thúc nhất định là chủ động bị lừa đến nơi này, về phần nguyên nhân, ta quả thật đoán không được.
Sau đó, Lý thúc liền nói cho ta biết nguyên nhân của tất cả những chuyện này.
Đồng thời, ta đối với sự tò mò Lý thúc từng trải qua, rốt cục cũng chiếm được thỏa mãn.
Lý thúc là người Phúc Châu, từ nhỏ đã là cô nhi, ăn cơm trăm nhà lớn lên.
Tự nhiên mà vậy, Lý thúc cũng chưa từng đi học, nhưng Lý thúc đầu óc vốn thông minh, lại thích cân nhắc một ít đồ vật mới lạ. Lúc còn rất nhỏ đã có thể dựa vào một ít đồ chơi nhỏ trong tay mình, kiếm được tiền ăn cơm.
Ngay sau đó, vào năm tám mấy, Lý thúc lại vượt qua làn sóng phát triển kinh tế. Móc sạch của cải, được ăn cả ngã về không, muốn phát tài.
Kết quả thật đúng là để cho Lý thúc đánh cuộc thắng, sau đó không chỉ trở thành một vị đại phú hào nổi danh trong nước, còn cưới một thê tử xinh đẹp.
Kết hôn chưa được mấy năm, vợ lại sinh cho anh một đứa con trai.
Thời gian mấy năm nay của Lý thúc đại khái là hạnh phúc nhất trong đời chú, khi kể cho ta nghe, ta đều có thể cảm nhận được rõ ràng sự vui vẻ và sung sướng của thúc.
Thế nhưng, cuộc sống vui vẻ còn chưa qua mấy ngày, vợ Lý thúc cũng bởi vì một hồi t·ai n·ạn xe cộ ngoài ý muốn mà mất đi sinh mệnh.
Sau đó, Lý thúc một mình chiếu cố con trai và công ty, cũng coi như miễn cưỡng mạnh mẽ, có thể chống đỡ được.
Thế nhưng, không biết có phải vận khí của Lý thúc trong mấy năm đó cũng đã bị dùng hết hay không.
Vào ngày sinh nhật con trai 18 tuổi, hắn cùng bạn học đi Vân Nam du lịch. Kết quả, hắn liền bị lừa đến nơi này.
Đám người kia căn bản không biết thân phận của con trai Lý thúc, cũng không tra được thân phận của Lý thúc, chỉ là trùng hợp mua con trai Lý thúc từ chỗ bọn buôn người.
Nếu tra được thân phận không phải người có tiền gì, đơn giản, bọn họ liền đem con trai Lý thúc trở thành người bình thường bị tùy ý mua được tùy ý xử trí.
Vì thế, bọn họ tựa như đối với ta bây giờ, đối đãi với con trai Lý thúc như vậy. Mà Lý thúc sau khi phát hiện con trai mình m·ất t·ích, liền bắt đầu điều tra chung quanh.
Cuối cùng, thật đúng là để cho Lý thúc tra được tung tích của nhi tử. Trong cơn phẫn nộ, Lý thúc treo giải thưởng trăm vạn, bắt được đầu rắn đã bán con trai mình sang Myanmar.
Kết cục cuối cùng của người kia Lý thúc không nói cho ta biết, nhưng ta đoán hẳn không phải c·hết già.
Chẳng qua ta cũng sẽ không thương hại hắn, bởi vì đây là kết cục hắn nên có, loại người như bọn họ đáng c·hết!
Sau đó, Lý thúc thử tìm người, nghĩ biện pháp, muốn đem con trai của mình từ đám súc sinh này trong tay cứu trở về. Nhưng nhận được hồi âm vĩnh viễn đều là, người tới nơi này, cũng đừng nghĩ còn sống đi ra ngoài!
Lý thúc thật sự không có cách nào, tóc rụng cả nắm. Cho đến khi nghe được tin nhi tử c·hết, Lý thúc không có cách nào tiếp nhận, liền nhốt mình vào thư phòng, ròng rã hai ngày hai đêm.
Sau đó lúc đi ra, Lý thúc giống như là thay đổi thành một người khác.
Trong một đêm, hắn bán hết tài sản của mình với giá thấp.
Sau đó tìm người m·ưu đ·ồ một tháng, tiếp theo mới ngồi lên chiếc xe tải da kia, cùng chúng ta đến nơi này.
Nghe Lý thúc mặt không chút thay đổi đem nguyên nhân sự tình nói xong, ta biết, Lý thúc nhất định có một kế hoạch báo thù đáng sợ.
Lý thúc nói cho ta biết, thúc ấy không phải người tốt gì, khi còn bé sợ đói, sau khi lớn lên, chỉ cần có thể kiếm tiền, chuyện gì cũng dám làm.
Cho nên, coi như là bị người g·iết, hắn cũng không có một câu oán hận. Nhưng con trai hắn, đời này chuyện xấu gì cũng chưa từng làm, tâm địa thiện lương giống như ta và Quyên tỷ.
"Nó không nên có kết cục như vậy..."
Nghe Lý thúc nói, ta nghĩ tới Quyên tỷ đang ở ký túc xá, trong lòng cũng vô cùng khó chịu. Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/ta-bi-lua-toi-myanmar-may-nam-kia/chuong-10-quyen-ty-chong-chat-vet-thuong