1. Truyện
  2. Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?
  3. Chương 59
Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 59 – Việc Bất Ngờ Xảy Ra Ở Thác Nước

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

.

Minh kỳ cọ một hồi, cơ thể cũng sạch, cậu tiến dần vào bờ, lấy quần áo ra giặt, chẳng mấy chốc cũng không còn dính vết bẩn tạp khí.

Cậu mặc lại lên người, rồi vận dụng linh lực hong khô toàn bộ, cậu cảm giác linh lực tiện dụng vô cùng trong trường hợp này, nhất là tóc cậu, do từ lâu cậu cũng không có cắt tóc, ban đầu là muốn thử để dài một chút coi thế nào, ai dè càng để càng cảm thấy phù hợp với người lười như cậu, vì cậu không cần phải nghĩ xem phải cắt kiểu gì, cứ để nó như vậy, nên giờ tóc cậu cũng dài tới lưng rồi, may mà có linh lực hong ráo, chứ chẳng biết dính nước thì bao giờ mới khô nổi, cậu vô cùng ghét cái cảm giác tóc ướt ướt.

Xong đâu đấy hết rồi thì cậu mới lấy điện thoại ra xem.

Lúc nào cậu cũng mang điện thoại theo bên mình, dần đã trở thành thói quen, mà điện thoại này rất kỳ lạ, từ khi Cấu Trúc cập nhật lên giao diện trò chơi thì điện thoại cậu đã không cần sạc pin, cũng không cần internet để tải trò chơi nữa, mà nó còn bao thầu thêm chống thấm nước, chống va đập các kiểu, nên càng khiến cậu an tâm mang theo bên mình mọi lúc..

Vừa mở màn hình, đã thấy phần thông tin lưu trữ nhấp nháy, cậu nhanh ấn vào xem.

Thông báo từ Cấu Trúc không khác lần tu luyện trước, nhưng có điểm chú ý từ Cấu Trúc làm cậu lưu tâm, Bộ Pháp này lại có liên quan gì đó đến một món đồ vật quyền năng mà cậu đã thu thập?

Đang tập trung suy nghĩ, thì bỗng điện thoại cậu rung lên liên tục, cậu lờ mờ đoán có gì đó kỳ lạ phát sinh, liền nhanh ấn vào thông báo.

Đọc xong thông báo, cậu liền nhét điện thoại vào túi, rồi nhìn xung quanh, nhanh chóng tìm được một khúc gỗ lớn, vừa tay, định bắt chước sư huynh ông lão lấy cành gỗ làm kiếm.

Chưa biết là gì, lúc này chỉ có cậu một mình, trời lại tối, ở đây thì làm gì có gì đây, mà kẻ đến lại là tu sĩ, phòng bị trước vẫn hơn, cậu nghĩ như vậy.

Nắm chặt khúc gỗ trong tay, hướng về phía bản đồ đã chỉ dẫn, tập trung chờ đợi.

Chỉ thoáng chốc sau, từ phía sau đám cây, có một nhân ảnh phóng ra, trong ánh trăng mờ ảo chiếu tỏ một người thanh niên đang lao về phía cậu, tốc độ cũng không thấp.

Khi còn cách Minh một khoảng, người kia ra quyền, quyền kình đánh vào không gian nghe rõ tiếng gió.

Cậu cũng phản ứng không chậm vội né qua một bên, lùi lại giữ khoảng cách.

Mặc dù cậu không phải dân học võ từ bé, nhưng thông qua linh khí rèn luyện, cơ thể đã không phải như xưa, lại có thêm kỹ năng bị động từ Cấu Trúc, làm Minh phản ứng đã nhanh nhạy hơn bình thường.

Người thanh niên thấy cậu lùi lại, không để cậu kịp chuẩn bị lại tấn công tiếp, ra quyền liên tục, động tác cương mãnh dị thường.

Tuy Minh không biết võ nhưng từ hôm qua tập Diễn Kiếm Thế, cậu đã cảm thấy như ghi vào trong người mình, động tác cậu cũng phản ứng theo, lấy khúc gỗ làm kiếm, đánh ra những động tác của Diễn Kiếm Thế.

Do chưa quen thuộc chiêu thức, lại là lần đầu sáp trận thế này, cậu bối rối, phản ứng không theo kịp người thanh niên, liền ăn một đấm vào ngực phải, khiến mặt phải lui lại sau một khoảng xa.

Minh xoa xoa ngực, mặc dù đã qua luyện thể, cơ thể hơn người, nhưng rõ ràng cú đấm của người thanh niên kia cũng không tầm thường.

Cậu nhận rõ đau đớn, cảm giác đau len lỏi vào trong đầu cậu, dường như kích hoạt thứ gì đó, cố gắng đứng vững, siết chặt cây gỗ trong tay, nhớ lại kiếm thế.

Thấy Minh đứng yên, người thanh niên kia lại lao vào, đánh tới tấp.

Minh lúc này cũng phản đòn lại, từng động tác đỡ, vung kiếm, chém, xoay, đâm thẳng..

Ban đầu còn vụng về, càng đánh cậu càng dường như rơi vào vô thức, cứ đánh, đánh liên tục không dừng, kiếm thế cũng từ từ được trau chuốt, gãy gọn và hiệu quả hơn.

Cậu càng đánh càng nhanh, càng đánh càng tiết kiệm chiêu thức, càng đánh càng chọn trúng điểm sơ hở của người thanh niên.

Lúc đầu người thanh niên tấn công vũ bảo, còn cậu chỉ biết đỡ, dần dần chuyển thành hai bên đánh chạm vào nhau, không bên nào chịu bên nào, nhưng càng lúc về sau, lại chuyển thành tấn công một phía từ cậu.

Minh vút cây gỗ trong tay tạo ra những chuyển động nhanh không nhìn kịp, người thanh niên kia, không hiểu sao đang trong thế bị động đỡ đòn, mà đôi mắt càng lúc càng sáng, nụ cười cũng dần nở rộ trên gương mặt.

“Tốt lắm, làm nóng người đủ rồi, giờ đánh thật nha”

Một tiếng con trai mới lớn, vừa vỡ giọng, hơi khàn khàn nhưng nghe rất lực vang lên, khiến Minh giật mình, tay đâm có chút khựng lại.

Người thanh niên kia vừa nói xong, bỗng không tiến công nữa, mà đứng thủ thế vận linh lực, rồi tiếp theo không nhanh không chậm tạo thành một động tác, mà Minh nhìn qua thôi là biết đây là thủ ấn của các pho tượng Phật ở trong chùa.

Đột ngột, người thanh niên bắt đầu tấn công, không nhanh như lúc đầu nữa, động tác toàn là những tư thế Phật môn, đi kèm với những động tác tưởng chậm, nhưng lại mang một sức mạnh cương mãnh, tỏa ra bên ngoài.

Qua âm dương nhãn Minh nhìn thấy xung quanh người thanh niên kia lúc này cũng vờn quanh linh lực màu vàng, còn lấm chấm có những đốm chữ Phạn.

Minh bất ngờ, nhưng cũng nhanh lấy lại bình tĩnh, cậu dường như đã trở nên quen thuộc với Diễn Kiếm Thế, lúc này thuận theo kiếm thế đâm thẳng, hướng đầu thanh gỗ về phía giữa ngực người thanh niên kia.

Nhưng rất nhanh, người thanh niên dùng tay chặt một đường, với sức tương hỗ của linh lực, cây gỗ dễ dàng bị phá vỡ, khiến Minh lâm vào luống cuống, chưa kịp xử lý thì đã ăn tiếp ngay một đấm của người thanh niên vào ngực, lần này là bên trái.

Đau đớn không chịu nổi, tán động dư chấn làm cậu bay một khoảng xa về phía sau, cả người khụy xuống đất.

Minh đưa tay xoa xoa chỗ ngực trái, cậu rõ ràng sờ được có một lõm vào hình nắm tay ở bên ngực cậu, kèm với sự tấn công của linh lực đối phương.

Mà lúc này người thanh niên kia như có chút kích động cùng vui sướng, không để ý thấy cậu đau đớn, mà vẫn lao vào tấn công.

Cây gậy gỗ đã gãy, người lại đang bị tổn thương, cậu cảm giác được, linh lực trong cơ thể đã điều động một phần để chữa thương nơi ngực trái.

Minh cố nén chịu cơn đau, đang không biết phải đánh trả tiếp làm sao, thì..

Trong lúc Minh ngước mặt lên, bỗng tình cờ trong ánh nhìn, đôi mắt xuyên qua người thanh niên đang lao tới, tầm nhìn cậu dường như bị chòm sao Đại Hùng hấp dẫn, thông qua 7 ngôi sao chòm Đại Hùng Tinh cậu rất nhanh liền thấy Tiểu Hùng trên bầu trời phương bắc.

Kể ra thì lâu, nhưng thực chất chỉ diễn ra tích tắc trong đầu Minh, chợt trạng thái lúc sáng tập bộ pháp lại xuất hiện, dần dần xâm chiếm suy nghĩ của cậu.

Ngay khi người thanh niên kia lao vào cậu, xuất ra một đấm bao bọc linh lực ánh kim, Minh phản xạ vô cùng tự nhiên, lùi lại, làm người kia hụt một bước, nhưng cũng rất nhanh, phản ứng ra đòn tiếp theo..

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ

Truyện CV