Trên đường phố, mọi người qua lại tấp nập nhưng trên gương mặt mỗi người lại đều mang theo thần sắc lo âu cùng nghi hoặc, bởi cuối đường, cảnh sát tuần tra tấp nập, xe cảnh vệ vây kín một khu vực rộng lớn, thỉnh thoảng chợt vang lên tiếng gầm thét, nhưng mặc cho người dân thắc mắc, cảnh sát vẫn lạnh lùng đứng đấy ngăn cản, chỉ nói một câu:
"Vô phận sự, miễn vào"
Tính hiếu kì là rất lớn, nhưng luật pháp lớn hơn, mọi người đều là người trưởng thành, có công ăn việc làm, không ai muốn dính vào pháp lý cả, nhưng dù vậy vẫn có những thành phần thiếu niên thiếu nữ đầu sắt vì hiếu kì mà không nhìn pháp luật, chỉ thấy trong một con hẻm nằm khuất tầm mắt, bốn nam ba nữ tụ tập đứng vây quanh, trong đó có một tên thiếu niên khuôn mặt thô kệch mặc áo toptank thân cao hai mét, cả người to lớn vô cùng, bên cạnh thiếu niên không cao tới vậy nhưng cũng có m, cả người thon gọn, mặc sơ mi trắng, thần thái trang nhã và lịch sự vô cùng, vừa nhìn liền biết chuẩn soái ca phong cách, một thiếu niên khác mặc áo jacket, cũng có chiều cao m khoảng chừng, toàn thân thể hiện một cỗ khí chất lạnh lùng, thiếu niên còn lại tương đối bình thường, chiều cao tầm m, nhưng gương mặt điển trai cùng hoạt bát mặc lấy trẻ trung áo phông.
Các thiếu nữ ăn mặc càng đa sắc đa dạng, ở giữa cô gái thân hình cao ráo, cùng bình thường nam sinh không kém chút nào, ăn mặc Takenokozoku phong cách, tóc dài tới eo, dáng người mảnh mai nhưng rắn chắc, khuôn mặt hoàn mỹ kết hợp giữa xinh đẹp cùng khí chất cương nghị tạo nên một phong thái hoàn toàn đặc biệt, mặt khác thiếu nữ quần áo sặc sỡ, phụ kiện đa dạng, tóc vàng suôn mượt, gương mặt hơi lai tây chuẩn một Hime gal kiểu dáng, còn lại thiếu nữ ăn mặc giản dị váy xòe, khuôn mặt còn đó vẽ ngây thơ cùng mái tóc nâu ngắn.
Giữa lúc mọi người bàn tán cách để trốn vào lúc, thiếu nữ nhút nhát trước chợt cắt ngang
"Hanma-kun ngươi thật chắc chứ, việc này không ổn lắm đâu..."
Nghe mình con mồi thế mà muốn rút, soái ca thiếu niên liền giận dữ nói:
"Hừ, ngươi cái này cô gái bông tuyết cứ như thế yếu ớt a, đã nói xong sẽ bung lụa một chuyến rồi mà"
"Nhưng...!cảnh sát nhiều thế hẳn không phải chuyện nhỏ..."
Bị mình bạn trai trách móc, thiếu nữ nhát gan vẫn cố giải thích vài câu, nàng thật sự điên rồi mới định đột nhập vụ án có hơn trăm cảnh sát canh gác.
"Thôi được rồi hai người, trách móc cũng không giải quyết được gì, hiện tại ai rút lui còn kịp, ai không muốn có thể tự đi về"
Một tên thanh niên to cao nhất đám dõng dạc nói, nghe thấy bạn mình nói thế các thanh niên khác không muốn thua kém trước mặt các thiếu nữ cũng đồng loạt tỏ ý kiến:
"Đúng đúng, ai muốn về có thể về a, còn ta hôm nay tuyệt đối phải khám phá ra bí mật phía sau là gì, phải không Chojiro"
Thiếu niên mặc áo phông nhanh chóng trả lời liền đưa tay khoác vai chàng trai lạnh lùng bên cạnh, mà thấy mình bị thân mật choàng vài, thiếu niên lạnh lùng tên Chojiro hơi cau mày, nhưng cũng không nói gì thêm xem như ngầm đồng ý.
Mà thiếu niên điển trai Hanma thì ngược lại khiêu khích nói:
"Hừ ngươi thích về thì cứ về, chỉ là sau hôm nay đừng gặp ta nữa a Azuki...hừ thật phiền phức, chẳng hiểu sao ta lại chấp nhận lá thư tỏ tình đó"
Nghe mình "crush lâu năm mới tỏ tình thành công" nói thế, gọi là Azuki thiếu nữ đã hoảng đến nơi, hai mắt rưng rưng như sắp khóc, nhưng cuối cùng nàng vẫn chỉ im lặng, không nói gì, cũng không di chuyển đại biểu nàng cũng ở lại.
Mà soái ca Hanma thấy vậy khuôn mặt mới hơi dễ nhìn chút, nhưng trong lòng thầm nghĩ "Hừ, rẻ mạt chính là rẻ mạc, tưởng rằng ta đồng ý hẹn hò ngươi liền thích làm gì thì làm rồi?".
Nhìn thấy mọi người đều ở lại, không ai rời đi, cao lớn thiếu niên hài lòng nói:
"Như Sotaru đã nói, chúng ta lần này mục tiêu là khám phá bị mật đằng sau vụ này mà không phải gây phiền toái, nên nhớ kỹ phải thật sự cẩn thận, bị cảnh sát tóm được cũng không phải chuyện dễ chịu đâu"
"Ừm, ừm chúng ta biết mà, chúng ta tuyệt đối sẽ không kéo Kitama-kun chân sau nên cứ yên tâm"
Những người khác cũng gật đầu, đại biểu đều đồng ý câu nói của Sotaru"
Thấy mọi người đều đã sẵn sàng, thiếu niên to lớn Kitama cũng không câu giờ nữa, gật đầu nói:
"Tốt, vậy chúng ta tổ đội bắt..."
"Liệu ta có thể tham gia chứ"
Vốn định nói xong "bắt đầu" hai từ, chợt một âm thanh trong trẻo từ phía sau Kitama vang lên.
Giật mình quay sang nhìn, một cô gái ăn mặc đơn giản váy ngắn cùng áo sơ mi trắng nhưng nhan sắc cực giai.
làn da nõn nà, tóc dài như mực, đôi chân thon thả gợi cảm.
Chứng kiến thiếu nữ xuân sắc max điểm như thế làm, mọi người ở đây chợt ngỡ ngàng, các thiếu nữ ngưỡng mộ cùng hơi ghen tị, bốn tên thiếu niên thì càng chảy nước dãi tới nơi.
...
Một chổ đám đông, mọi người tụ tập chứng kiến hiện trường tai nạn giao thông, lời xì xào bàn tán khắp nơi, ở giữa đám người đứng đấy một thiếu nữ mi thanh mục tú, nàng thần sắc tĩnh lặng, nhưng nội tâm lại rối bời vô cùng:
"Ta, ta còn sống..."
"Sao có thể, đáng lẽ ta phải ở trong xe taxi mới đúng, đây là chuyện gì xảy ra a?"
"Chẳng lẽ trên đời thật có Kami-sama nghe được ta khấn cầu..."
Hoàn toàn rối bời, Akari không biết phải làm sao, nhưng chợt nghĩ tới cuộc điện thoại của bà ngoại, nàng chợt giật mình, vội vàng chen ra khỏi đám người, chạy theo hướng bệnh viện Yoshimira, mặc dù gặp tai nạn nhưng xe taxi chạy nhanh như vậy cũng không phải không có chỗ tốt, ít nhất nàng đã gần tới nơi rồi.
Liên tục chạy sáu phút, Akari chợt nhận ra điều khác thường, nàng thế mà không cảm thấy mệt chút nào, mặc dù từ nhỏ đã có ý thức rèn luyện cơ thể cùng luyện thương đạo lâu năm, nàng tố chất thân thể so bình thường nữ sinh phải vượt trội hơn nhiều, nhưng vượt trội thì vượt trội, liên tục chạy nhanh hơn năm phút giờ đây nàng hẵn đã thở ra hơi mới đúng, nhưng thân thể lúc này lại vô cùng nhẹ nhàng cùng thoải mái, cứ như...cứ nhứ nàng còn có thể chạy nhanh hơn.
Nghĩ liền làm, Akari thử dùng hết sức bình sinh mà chạy, chợt cảnh vật như video tua nhanh mau chóng vụt qua.
Akari như viên đạn phóng tới, hoàn toàn bất ngờ Akari muốn phanh lại nhưng đã quá muộn, chẳng biết từ lúc nào trước mặt bỗng xuất hiện cột điện, nhưng vừa còn đứng thẳng cột điện chợt đứt ngang, còn Akari thì bị mất thăng bằng mà ngã cách đấy không xa.
Akari ráng ngồi dậy, một tay xoa trán:
"Đau, đau, đau quá a"
Nhưng khi nhìn thấy cột điện làm từ bê tông bị mình đâm nát, cơn đau trên đầu dường như đã không đau như thế, Akari cảm thấy mình còn sống là vạn hạnh mới đúng.
Nàng đây là bị gì a, hư hư thực thực có siêu năng lực dịch chuyển tức thời, cùng siêu cường thể chất, vô số thắc mắc hiện lên trong đầu nhưng Akari nhanh chóng bỏ qua, nàng một lần nữa chạy nước rút, chỉ có điều lần này khống chế tốt hơn nhiều, không còn đụng phải cột điện..
Đứng trên nóc nhà, Akari nhìn qua bệnh viện Yoshimira giờ đây đã hoàn toàn bị cảnh sát phong tỏa, chặt chẽ không một góc chết, điều này làm nàng hơi khó làm, đột nhiên có siêu năng lực dịch chuyển tức thời nhưng Akari không biết làm sao dùng, chỉ có sử dụng tương đối dễ dùng sức mạnh thể chất, nhưng dù có vượt nóc băng tường năng lực muốn vượt qua vô số vành đai bảo vệ là điều không thể nào.
Đang lúc suy nghĩ cách giải quyết lúc, Akari nhìn thấy một đội thiếu niên thiếu nữ trạc tuổi nàng trông khá khả nghi dường như muốn làm điều mờ ám, "có lẽ là cơ hội" Akari thầm nghĩ rồi nàng nhanh chóng di chuyển đến, chợt nghe được đám này gan lớn thiếu niên thiếu nữ thế mà muốn đột nhập, Akari liền không tiếp tục trốn tránh nữa nhảy xuống đối với cái kia thanh niên cao lớn trông có vẻ là thủ lĩnh hỏi thăm:
"Liệu ta có thể tham gia chứ".