Ở thị trấn Ballin đã không còn công việc nào gì cho hắn tiếp tục làm nữa, Tô Vũ quyết định rời khỏi đây để tiếp tục thăm dò thế giới này.
Nơi đầu tiên hắn cần phải đi để đến được thành phố gần nhất Danlepo là rừng rậm Rellerbos.
Một khu rừng nổi tiếng bí hiểm mà người chơi mạnh của server này cũng cực kỳ e ngại.
Thường xuyên có người chết ở đây, điều đặc biệt nữa là người đó đến chết vẫn không biết rốt cục là xảy ra chuyện gì.
Rừng rậm Rellerbos nổi tiếng với những tán cây là đỏ, tât cả cây sống ở đây đều tràn ngập một màu đỏ.
Từ xa nhìn về phía rừng rậm Rellerbos có vẻ như hết sức đặc biệt, mang một vẻ đẹp kỳ lạ.
Đây cũng là một trong những bí ẩn của rừng rậm Rellerbos, có người cho rằng phía dưới đó có vô số xác thịt nên tất cả các cây được trồng ở đây đều có lá màu đỏ, cũng có người nói đây là hậu quả của một phụ thủy thi triển một lời nguyền lên mảnh đất này và rất nhiều câu chuyện khác.
Con đường này tuy nguy hiểm nhưng cũng là con đường mà đa số những người như cấp độ như Tô Vũ có thể đi qua.
Tô Vũ vào trò chơi muộn hơn so với người khác, đồng thời phải chia điểm cho cơ thể thực của hắn, nên ở trong game hắn cũng không mạnh hơn ai.
Nếu xét về mặt chỉ số còn thấp hơn nhiều người, điều hắn có chỉ là cấp độ của các kỹ năng cao hơn người khác mà thôi.
Vì là con đường nhiều người đi lại nên quái vật cũng được dọn dẹp đi rất nhiều quái vật, là một con đường an toàn nhất mà Tô Vũ có thể đi vào lúc này.
Băng qua rừng rậm, thường xuyên xuất hiện tứng tiếng gầm rống, tiếng đánh nhau, Tô Vũ thậm chí còn nhìn thấy nhiều bóng đen nhìn không rõ hình dáng đang ở phía xa nhìn về phía hắn.
Tô Vũ dọc theo con đường, chạy băng qua khu vực rừng rậm.
Một bóng đen bỗng nhiên từ bên trái nhảy về phía hắn, Tô Vũ cũng không kịp nhìn kỹ, hắn đưa kiếm lên ngăn cản.
Hai bên mới lùi ra phía sau thì bóng đen kia đã nhảy vào rừng biến mất, dường như nó cũng chỉ có ý thăm dò thực lực của hắn.
Đến khu vực này đa số dã thú đều bắt đầu có một chút trí tuệ, không đơn giản chỉ sử dụng bản năng chiến đấu nữa.
Trên con đường hắn đi xuyên qua rừng rậm, bóng đen cứ liên tục quấy nhiễu hắn, chiến thuật của nó có thể là khiến cho con mồi bị kiệt sức sau đó mới giết.
Tô Vũ có thể đoán được mục đích của bóng đen là như vậy, hắn liền giả vờ kiệt sức, thậm chí không tiếc để cho bóng đen gây nên vết thương trên người hắn.
Nhưng bóng đen cũng vẫn không tấn công toàn lực mà chỉ cố gắng phá hủy tinh thần của hắn.
"Nếu ta là bóng đen đó, vậy thì đầu tiên là làm ta kiệt sức.
Sau đó sẽ nhân lúc ta không phòng bị nhất tấn công.
Vậy lúc nào ta sơ ý nhất? Lúc ăn, lúc ngủ, lúc ta đi vệ sinh hay là...."
Theo như hắn dự đoán, chỉ có thể là lúc đó mà thôi, chính lúc đó mới là lúc mà hắn thả lỏng nhất.
Hắn cũng không thể đăng xuất được, lúc này hắn đang ở khu vực nguy hiểm không thể tiến hành đăng xuất.
Cứ liên tục lặp lại nhiều lần giao chiến, lúc ăn, lúc ngủ, thậm chí vệ sinh bóng đen cũng tấn công hắn.
Nhưng đột nhiên bóng đen biến mất, Tô Vũ không còn tiếp nhận sự quấy nhiễu của nó thêm nữa.
Cuối cùng hắn cũng đi ra gần tới bìa rừng, phía xa đó là thành Danlepo, một ngôi thành to lớn và cổ kính.
Hắn chạy nhanh bước đi khỏi rừng cây, thì đột nhiên bóng đen lại xuất hiện, lúc này nó tốc độ nhanh hơn trước đó mấy phần.
Quả đúng như dự đoán, khi hắn chuẩn bị thoát khỏi rừng cây chính là lúc mà bóng đen sẽ tấn công.
Nó đột nhiên biến mất mục đích để Tô Vũ có chút thả lỏng, sau đó nhân lúc Tô Vũ trong thấy tòa thành và chạy ra khỏi rừng cây chính là thời cơ tốt nhất.
"Gào...Gào..."
Lúc này, Tô Vũ đã nhìn thấy con vật này, mình người đầu sư tử.
Trên tay còn có một bộ móng vuốt sắc bén, giống như là một thợ săn hơn là một con quái vật.
Khoảng cách này, rốt cục Tô Vũ cũng tra ra thông tin của con vật này.
【 Phán định thuộc tính hai bên】
【 Xác nhận thông qua】
【Sư nhân Regon - Thợ săn】
Đẳng cấp:
HP: %
MP: /
Lực lượng:
Nhanh nhẹn:
Thể lực:??
Trí lực:??
Mị lực:
Kỹ năng : Theo dấu (LV )
Đặc tính: Sư nhân lần theo mùi vị, nhiệt độ phát ra có thể trong vòng mét tìm thấy được mục tiêu
Nói rõ: Tùy vào mức độ hơi thở có thể tìm kiếm khoảng cách còn xa hơn.
Kỹ năng : Tàn phá (LV )
Đặc tính: Khi sử dụng móng vuốt tấn công, có % xuất hiện hiệu ứng máu chảy.
Nói rõ: Kỹ năng bẩm sinh của Sư nhân - thợ săn, chỉ những thợ săn tài giỏi mới kế thừa kỹ năng này.
....
Thiên phú : Ngụy trang (B)
Thiên phú thuộc tính: Sư nhân có thể tự thân ẩn thân vào trong hoàn cảnh xung quanh, gây khó khăn trong việc nhận diện.
Thiên phú nói rõ: Phụ thuộc vào hình thể và địa hình, Sư nhân có khả năng ngụy trang có thể khó phát hiện hơn.
Thiên phú : Trực giác thợ săn (B+)
Thiên phú thuộc tính: Cảm nhận được nguy hiểm, đồng thời phán đoán được hành động của con mồi.
Thiên phú nói rõ: Kỹ năng của những cá thể Sư nhân cực kỳ ưu tú.
....
Sư nhân đã là một trong những cá thể được trời xanh ưu ái.
Sư nhân Regon này còn lại là một cá thể ưu tú, nhìn vào đống kỹ năng và thiên phú hắn càng hiểu thâm thủy hơn câu nói "Sư tử vồ thỏ cũng dùng hết sức".
Sư nhân Regon có thể trực tiếp dùng phương pháp áp đảo ra tay với hắn, nhưng lại lựa chọn dằn vặt hắn, để hắn có thể tung ra những thứ cất giấu ra.
Còn cố tình tạo cơ hội, chờ thời cơ thích hợp mới ra tay với hắn, muốn một kích tất sát.
Ngay cả kiếp trước, hắn nhìn thấy các Sư nhân này cũng hết sức e dè không dám thực sự kích đấu trực tiếp.
Không ngờ lại kiếp này lại gặp một Sư nhân sớm đến như vậy, Tô Vũ trong đầu đang suy nghĩ đối sách ứng phó xử lý với tình huống trước mắt.
Nhưng Sư nhân Regon đâu cho hắn được như nguyện, hắn lao nhanh về phía Tô Vũ một cách nhanh chóng, từng đợt chém cắt liên tục làm Tô Vũ chảy máu.
Hắn cố gắng giữ tỉnh táo, một bên tránh những vết thương trí mạng, một bên đang suy nghĩ đến đối sách.
Trên người hắn cũng không có gì có thể sử dụng vào lúc này, chỉ còn cách cố gắng chèo chống đến khi ra khỏi khu rừng này.
Là một thợ săn Sư nhân Regon có thể biết ngay Tô Vũ đang nghĩ gì, hắn lại càng gia tăng áp lực lên Tô Vũ.
Đây là một cuộc chiến không cân sức, Tô Vũ lại càng phải tỉnh táo, nhưng sức lực của hắn đã dùng hết, trong nhiều giờ đồng hồ chèo chống, lại thêm một trận đấu không cân sức làm hắn gần như kiệt sức.
Hắn quyết định liều mình sử dụng bình "Thanh cốt dược tế" đây có lẽ là phương án cuối cùng.
Hắn uống xong bình dược tế, cảm giác căng cứng toàn thân, người hắn tựa như bắt đầu biến thành đá, nhưng cũng làm tăng khả năng phòng ngự của hắn lên.
Tô Vũ quyết định quay đầu chạy, không quan tâm Sư nhân Regon nữa.
Sư nhân Regon vẫn truy đuổi theo Tô Vũ không bỏ, bộ móng vuốt vẫn không ngừng bổ về phía lưng của hắn.
Hắn cố nén đau đớn, vẫn chạy thục mạng lên phía trước, Sư nhân Regon phía sau cũng bắt đầu gào lên những tiếng phẫn nộ, trên lưng của Tô Vũ đã máu thịt bê bét.
Rống lên một tiếng, Tô Vũ dồn hết sức còn lại bắn người về phía trước, lao nhanh ra khỏi rừng rậm.
Hắn nằm nhoài trên đất, đầu hơi nhếch lên nhìn về phía rừng rậm.
Lúc này, Sư nhân Regon cũng không tiếp tục đuổi ra khỏi rừng rậm, dường như có một hạn chế nào đó khiến hắn không thể rời khỏi rừng rậm.
Nhưng ánh mắt vẫn nhìn Tô Vũ một hổi lâu rồi lặng lẽ biến mất trong rừng rậm..