Nhìn vào người trước mặt thì hắn cũng đang mở bảng chỉ số ánh mắt cũng tập trung về phía trước mặc dù chẳng nhìn ai cả,bỗng nhiên có thông báo từ hệ thống.
Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ thành tựu "Trở thành Vũ Vương" mở ra hai chỉ số mới tự tăng lên.Kích hoạt nhiệm vụ phó bản" Bảo vệ trái đất" (bắt đầu sau tháng ngày giờ phút giây).Ngừng cung cấp lực lượng và tốc độ thông qua đối thủ,sẽ tích trữ và cộng thêm mỗi lần gia tăng tiểu cảnh giới.Công pháp tu luyện mong kí chủ tìm nơi phù hợp tiến hành lĩnh ngộ.
Tính danh: Băng Thần
Thực lực: Vương cấp nhất trọng thiên Yêu Nhân
Huyết mạch: Cửu Vĩ Thần Hồ
Đẳng cấp:
Exp:/
Lực lượng:
Tốc độ:
Trí lực:
Thiên phú:
Vận khí Công đức: ;Long mạch:
Hồn lực:
Pháp lực:
Mị lực: (ảnh hưởng đến hình ảnh bản thân trong mắt kẻ khác sắc đẹp +khí chất +gia thế)
Tín ngưỡng lực: ( sẽ kích hoạt ẩn tàng kĩ năng "Vạn nhân sùng bái ")
Nguyên tố:Băng,Hỏa,
Tuổi thọ: +
Danh hào:Thần thú nhất tầng (áp chế với % ở dã thú,% ở Yêu thú nếu đối phương huyết mạch yếu hơn mình.)
Nhiệm vụ:Hồi sinh Mai Hân (/)
Một chuyến thuận lợi vô cùng tuy không làm thịt được Vũ Hoàng đáng tiếc nhưng thành công hóa thành nửa cái nhân loại hình thái làm hắn cảm thấy vui vẻ,thực lục cũng tăng trưởng vô cùng lớn tuy mới chỉ là Vương cấp nhất trọng thiên.Lại nhìn qua kĩ năng "Vạn nhân sùng bài thì hai mắt không khỏi tỏa sáng lên,kĩ năng này khiến hắn bỏ hẳn ý nghĩ làm vua cực khổ.Nhưng nhìn tới nhiệm vụ Bảo vệ trái đất thì hắn lại nhíu mày bởi vì Trái Đất gặp chuyện gì sao,không lẽ hắn vừa đi thì Trái Đất có truyện ngay được không khỏi quá trùng hợp chứ.
Do bỗng nhiên mất tập trung lên hắn bước quá lố không phải bước tới bên mà là dẵm lên người của Thanh Phong,đang trọng thương Thanh Phong nôn ra ngụm máu.Đám người xung quanh run lên thay cho tiểu hồ ly nhưng kẻ bị dẵm Thanh Phong lại bất lực bởi vì nếu nổi nóng đối phương không chữa cho thì phiền toái to.
Tiểu hồ ly tỉnh ra thấy mình dẵm lên người hoàng đế thì vội nói:"Bệ hạ ta thất thần lên lỡ chân mong người thứ tội."
Ngoài ý liệu của mọi người rằng hoàng đế sẽ phát tác thế nhưng không hề lời của hoàng đế làm mọi người muốn thổ huyết:"Không sao đâu ta hiểu mà với lại ngươi chỉ cần gọi ta là Phong thúc là được rồi không cần khách sáo,chúng ta là người một nhà mà."
Hoàng đế nói thế khiến mọi người càng tập trung vào người thanh niên này và nhận ra rất nhiều điểm kỳ lạ khác người ví dụ như kẻ này tai thú và sau lưng hình như còn có ba chiếc đuôi.Những người biết chuyện tiểu hồ ly tấn cấp thì liên tưởng ngay đến đây là con hồ ly mang thiên kiếp chạy đi,ánh mắt không khỏi ngưỡng mộ Yêu thú hóa hình ai lại không mạnh mẽ vô cùng.Trong truyền thuyết chúa tể của khu rừng giáp kinh thành hoàng kim hổ đến bây giờ vẫn chưa hề thăng cấp cơ mà.
Không ai biết kẻ này mạnh mẽ đến nhường nào nhưng lại có chút ngưỡng mộ người của Nhạc gia có phúc,nghe đồn đây là Nhạc Thanh Thanh mấy năm trước ra bờ sông nhặt được.Bọn họ cũng đang suy nghĩ có lên mua hẳn một căn nhà ven sông không,biết đâu tìm được một yêu thú hóa hình thì tuyệt vời ông mặt trời.
Còn đám mới tới thì không khỏi nhìn thẳng vào Nhạc Thiên Thần đang đứng cạch vợ của mình,họ thầm nghĩ hoàng đế bảo gọi hắn ta là "thúc" thì chỉ có người họ Nhạc mới có đặc quyền này.Một số người thầm nghĩ xa hơn ví như Nhạc Thiên Thân kiếm được một người vợ hay tình nhân gì đó đạt tông cấp hóa hình yêu thú,thậm chí có người nghĩ bậy bạ rằng Nhạc Thiên Thần thú tính bạo phát cưỡng bức cả yêu thú mới có tiểu hồ ly.
Không chịu đựng được Nhạc Thiên Thần vốn nóng tính gào lên:"Các ngươi nghĩ cái gì thế,hắn trước kia là cái tiểu hồ ly của con gái ta."
Lời này nói ra không chút hiệu quả lại khiến đám người này nghĩ sai:"Hóa ra là che dấu bằng cách đưa cho Nhạc Thanh Thanh giả làm sủng vật phương pháp thật là cao minh không hổ là tướng quân."
Trong lúc ấy mấy cô gái nhìn vào tiểu hồ ly không chớp mắt,đây có lẽ là thứ đẹp nhất họ từng thấy.Ánh mắt vì có "Nhìn thấu tất cả "gia trì lên cảm giác rất hút hồn người khác,lại thêm gương mặt soái đến không thể soái hơn,thế nhưng một số nam nhân ánh mắt cũng thèm muốn nhìn hắn khiến cho hắn khá là buồn phiền.
Nhưng cũng chẳng trách họ được tóc dài như tuyết mày kiếm hơi cong,đôi mắt hút hồn,miệng nhỏ môi hồng răng trắng,da trắng như tuyết đẹp như phỉ thúy.Lại thêm sống mũi cao cao,khí chất vương giả tràn ngập khiến người ta chỉ muốn ngắm từ xa mà không dám tới gần,đặc biệt có vài tên như muốn ăn sống hắn khiến hắn rất muốn giết hết đám biến thái này.
Nhưng dù sao đây cũng là người của hoàng gia hắn không thể tùy ý làm thịt được,lại thêm bọn họ chưa làm ra chuyện gì qua mức không có lý do chính đáng để giết.Không lẽ hắn nói với hoàng đế "ta nhìn bọn họ ngứa mắt lên giết ",không biết lúc trọng thương hắn sẽ ho ra bao nhiêu máu nhưng lúc khỏe cũng sẽ phun một ngụm vào mặt của hắn.
Mà dù sao Thanh Nhàn hắn cũng đã định làm của riêng lên vuốt mặt cũng phải nể mũi mặc kệ đám này mở ra kĩ năng quan sát thương thế của Thanh Phong để còn chữa trị.
Thương thế:Cửu sắc lôi kiếp một sét thương khắp thân thể khiến người này mất đi sức lực tạm thời.Thương tổn cũ tại một số nơi trong cơ thể
Chữa trị: năm sinh mệnh lực khiến người này hồi phục hoàn toàn năm kẻ này lập tức có thể sinh mệnh tràn đầy ám tật biến mất lập tức đột phá.
Thế là tiểu hồ ly ghé tai nói nhỏ với hoàng đế,hoàng đế mở miệng lên hắn chẳng chút nào khách sáo:"Phong thúc ta có thể trị hết cho ngươi còn giúp ngươi lập tức đột phá nhưng có điều ta mới hóa nhân hình chưa có tiền lên muôn xin ngài một ít tiền coi như ngài cho hậu bối bồi dưỡng."
Thanh Phong mắt sáng lên hắn làm sao mà không muốn thăng cấp ở lại một cấp độ này khá lâu rồi bởi vì thương thế lúc trẻ quấy phá,bây giờ một câu có thể làm ngài thăng cấp làm hắn mở cờ trong bụng.Vẻ mặt phóng khoáng mà nói:"Ngươi muốn bao nhiêu chỉ cần nói là được,đối với ta chỉ là con số mà thôi."
Tiểu hồ ly coi bô cũng không hề khách sáo nói nhẹ:"Ta chỉ muốn khoảng vài chục tỷ mà thôi."
Hoàng đế vừa nghe đến vài chục tỷ thì máu phun ra nhưng nhanh chóng né tránh tiểu hồ ly thoát khỏi kiếp máu phun đầy mặt,hoàng đế miệng run run nói:"Dạo này chiến sự khá nhiều giảm giá được không dù sao chúng ta cũng là người trong nhà cả mà."
Tiểu hồ ly như chờ sẵn câu nói này:"Thế ta cần một ít thôi nhưng còn chuyện người trong nhà thì hay là ngài gả công chúa cho ta thì sẽ được phiếu trị bệnh miễn phí vĩnh viễn."
Thanh Phong nghe thế lại phun ra ngụm máu,vừa mới đi kêu người gọi thái y hoàng hậu mang theo công chúa đi lại gần hốt hoảng la lên:"Phu quân ngươi có sao không?"
Sắp nghe hết nổi Nhạc Thiên Quân rất muốn bắt lại tiểu tử kia đánh cho một trận,không thể nào qua hắn dạy dỗ mà lại ra một kẻ chuyên bắt chẹt người lúc khó khăn như tên kia.
Thế nhưng Thanh Phong lại chẳng hề có chút suy nghĩ cũng đáp:"Chỉ cần ngươi lên Vũ Hoàng ta lập tức để ngươi đón dâu bất cứ khi nào ngươi muốn."
Nhạc Thiên Quân im lặng hắn làm sao không biết ý nghĩ của Thanh Phong,từ ngày thăm Nhạc gia trở về hắn cái hoàng đế này ngày đêm suy nghĩ cách buộc tiểu hồ ly lên chiếc thuyền.Bởi hắn không biết cái ân cứu mạng đối với tiểu hồ ly nặng bao nhiêu,có nhiều kẻ chẳng coi cái ân cứu mạng nặng bao nhiêu thậm chí chớp mắt liền quên lấy oán báo ơn là chuyện rất dỗi bình thường mà thôi.
Tiểu hồ ly đối với Thanh Vân quá quan trọng lên hắn không dám làm ra đặt cược,hắn mong cái con rể sẽ khiến tiểu hồ ly khi thành tài sẽ không quên cái Thanh Vân này.Nếu có thì có Thanh Nhàn cầu tình biết đâu có tác dụng dù sao đầu giường cuối gối chắc chắn sẽ có tác dụng thôi.
Còn về phần Vũ Hoàng mới cho rước dâu vì hắn không chắc rằng tiểu hồ ly liệu có chết trẻ trên con đường thành cường giả không,dù sao thiên tài không nhiều nhưng thành danh lại càng ít hơn.Hắn chỉ có một đứa con gái không thể để nàng làm quả phụ được thế nên dù bao người cầu thân,mặc kệ ngươi là cái gì,gia thế ra sao trước tiên cứ phải thực lục Vũ Hoàng mới suy xét những vấn đề đằng sau.
Thế nên mặc dù nhiều người cầu thân nhưng vẫn chưa ai hoàn thành ước nguyện rước nàng về dinh,đặc biệt càng khó lấy được tiếng đồng ý của Thanh Phong mà Băng Thần là người đầu tiên làm được.Từ xa tiếng công chùa cũng vọng tới:"Cha người có sao không?"kèm theo tiếng khóc nức nở.
Nhận được tiếng đồng ý Băng Thần lập tức nhận tiền làm việc hào quang xanh khẽ léo lên một cái dù sao cũng chỉ là năm mà thôi,lúc này tuy da vẫn đen như cũ nhưng đã lành hết rồi.Thanh Phong tự mình cảm nhận lại càng coi trọng tiểu hồ ly hắn có thể cảm nhận ám thương biến mất khí huyết tràn đầy khẽ nói với vợ con mình:"Ta không sao đợi ta một chút ta muốn tấn thăng."
Sau đó hắn lập tức ngồi thiền hoàng hậu lập tức lu ra sợ quấy rối đến hắn,mọi người xa không nghe được nhưng cảm thấy xung quanh không khí cô đặc lại cùng cảm giác áp bách thì biết ngay là hoàng đế nhân họa đắc phúc muốn tiến cấp.Một số người còn muốn soạn sẵn lời chúc mừng biết đâu được hoàng đế chú ý thì một bước lên mây xanh,sau đó yên lặng rút lui quan sát dú sao Vũ Hoàng lên cấp không phải khi nào cũng thấy được.Thế nhưng hôm nay lại có một kẻ tiến cấp xúc động thiên kiếp con một thì tiến một tiểu cấp,quả là trăm năm có một mà quan sát thử xem biết đâu có gì thì coi như thêm kinh nghiệm.